Chương 384
Mộc Duy kinh ngạc nói: “Tại sao?”
“Tại sao?” A Khôn cười khẩy: “Con trai các người được người ta cứu đi rồi, còn đánh người của bọn tôi bị thương nữa!”
“Mộc Mộc…” Nguyễn Thanh Mai sững sờ, bà đối mắt nhìn nhau với Mộc Duy một cái rồi tức giận nói: “Không thể nào! Mộc Mộc ở trong nhà do người của các người trông coi, sao lại có thể bị người ta cứu đi được?”
Mộc Duy nheo mắt nói: “Đúng vậy, chúng ta không phải đã nói rõ chuyện này từ đầu rồi sao, chúng tôi tới lấy tiền, con trai thì để các người giữ làm con tin. Chúng tôi sẽ làm theo những gì đã thoả thuận, sau khi lừa được Bảo Ngọc ra ngoài thì các người sẽ thả con trai tôi ra mà! Sao các người lại có thể nuốt lời như vậy!”
A Khôn không muốn nghe hai người này nói nữa, hắn liếc mắt nhìn qua bên cạnh thì lập tức có người bước lên trước giật chiếc rương trong tay Nguyễn Thanh Mai lại, Nguyễn Thanh Mai bắt đầu cuống cuồng: “Buông ra! Buông tay ra! Đây là của tụi tôi!” Bà ta khó khăn lắm mới lấy được tiền, đây cũng là số tiền cứu mạng cho sau này, nên không thể trả lại cho mấy kẻ này được! Bà ta liều mạng đánh đấm túi bụi vào kẻ đó rồi lại kêu gào Mộc Duy: “Còn đứng ngây ngốc ở đó làm gì! Mau tới giúp đi!!”
“Ờ ờ…” Mộc Duy tỉnh thần lại, hắn ta ỷ thân người cao lớn dồn kẻ đó qua một bên, rồi bảo vệ chiếc rương trong tay cùng với Nguyễn Thanh Mai, hai người cảnh giác lùi về đến góc tường.
A Khôn cười khẩy hai tiếng, trong tiếng cười tràn ngập một sự khinh miệt, hắn ta quay người lại đi ra ngoài: “Trông chừng bọn họ.”
“Rõ!”
Có người bước tới canh giữ ở cửa, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào họ.
“Khốn kiếp. Rốt cuộc là ai?” Nguyễn Thanh Mai vừa sợ vừa tức, không biết là do đám người này nguỵ tạo để không cho họ lấy tiền nữa, hay là Mộc Mộc thật sự đã bị người ta cứu đi rồi.
Mộc Duy đảo mắt nhìn xung quanh, sắc mặt hắn ta có chút trắng bệch, hắn ta nhỏ tiếng nói: “Mai Mai, xem ra bọn chúng muốn làm thật rồi, chúng ta làm sao đây? Làm sao đây? Có khi nào chúng ta không thoát được nữa không?”
Nguyễn Thanh Mai vốn đã đủ kinh sợ rồi, bây giờ lại nhìn thấy Mộc Duy, đường đường một người đàn ông cao to mà còn không có tiền đồ bằng bà nữa, lúc này bà ta lập tức bốc hoả: “Anh có còn là đàn ông không vậy? Mới có chút xíu mà đã sợ đến như vậy rồi, sau này anh làm sao bảo vệ hai mẹ con tôi đây?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!