Chương 476
Cậu không thích bị vứt bỏ, thật sự không thích, nhất là với những người cậu quan tâm, Mấy ngày nay, cậu vẫn luôn tỏ ra rất ngoan ngoãn, luôn đi bên cạnh anh trai, ở cùng một chỗ với anh ấy, nhưng mà, cậu nhất định cũng phải chuẩn bị tốt chuyện sẽ bị vứt bỏ.
Vẫn còn may, Cậu có thể ở lại!
Ăn sáng xong, Bảo Ngọc muốn đưa Mộc Mộc đến trường, Tiêu Mặc Ngôn khăng khăng muốn tự mình lái xe, không lay chuyển được ý anh, Bảo Ngọc đành phải dắt Mộc Mộc lên chiếc xe thể thao số lượng có hạn của anh…
Mộc Mộc lần đầu tiên ngồi loại xe này, loại xe thể thao này đi rất nhanh, chỉ tốc độ thôi cũng đã mang đến chấn động về thị giác, làm cho cậu vừa khẩn trương vừa hưng phấn. Bảo Ngọc nhìn cậu nhóc trong lòng. cười cười: ” Mộc Mộc, đã chuẩn bị cơm trưa chưa?”
Mộc Mộc mở to mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, ngoan ngoãn khéo léo gật đầu: ”Dì Điềm đã để cho em rồi.”
Bảo Ngọc viết số di động của mình ra, đưa cho cậu nhóc: ”Nè, đây là số điện thoại của chị, có chuyện gì, thì cứ gọi điện thoại cho chị là được.”
Mộc Mộc nhận lấy, coi như vật báu mà cất kỹ bên người.
Đi tới trường học, Tiêu Mặc Ngôn dừng xe lại, trước cửa trường học là từng dãy xe riêng đang đỗ, tuy rằng không thiếu xe tốt, nhưng so với xe của Tiêu Mặc Ngôn, giống như đồ đệ gặp phải sư phụ vậy, anh vừa xuất hiện, đã thành công hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Mộc Mộc nhảy từ trên xe xuống, lần đầu tiên trở thành trung tâm của đám đông, cậu còn chưa quen lắm, nên cúi gằm đầu xuống.
“Mộc Triết!” Từ đằng xe, một cậu nhóc mập mạp chạy tới, khoác vai nhỏ của Mộc Mộc: “Mộc Triết, chúng ta đi thôi!”
Mộc Mộc gật đầu, xoay người vẫy tay với Bảo Ngọc: ”Chào chị.” Sau đó đi theo cậu nhóc kia, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy tiếng hai cậu bé nói chuyện.
“Mộc Mộc, chị ấy thật sự là chị gái cậu sao?”
Sau một lát im lặng, Mộc Mộc lên tiếng: “Ừ.”
“Oa, chị gái cậu thật xinh đẹp! Mộc Triết, cậu thật may mắn, có anh trai chị gái xinh như vậy! Trong nhà còn có xe tốt như thế nữa! Cậu là con nhà giầu sao?”
“…”
Trông thấy cậu nhóc và bạn học đã đi xa, Bảo Ngọc cười mỉm thu lại ánh mắt, liếc về phía gương mặt tuấn tú không ai sánh bằng của Tiêu Mặc Ngôn, dường như đang suy nghĩ điều gì đó nên nhìn cô chằm chằm, cô nhíu mày: ”Sao thế?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!