Chương 477
Không cần, nói với cô cũng thế.” Nghê Thư rất sung sướng nói: ” Hai người đến đây một chuyến, tôi có việc tìm hai người.” Không chờ Bảo Ngọc hỏi lại, cô ta đã cúp điện thoại, dường như rất vội.
Bảo Ngọc nghi ngờ quay đầu lại: ” Nghê Thư bảo chúng ta qua đó, hình như đã xảy ra chuyện gì.”
Sắc mặt Tiêu Mặc Ngôn không thay đổi, lập tức chuyển hướng, đi về phía tòa nhà nhà sắp hỏng kia của Nghê Thư.
Sau khi dừng xe lại. anh và Bảo Ngọc xuống xe. Đây là lần đầu tiên Bảo Ngọc tới đây, cô không thể tin được, một cô gái như Nghê Thư lại ở một nơi như thế này, trong lòng khẽ tính toán, nói gì cũng phải kéo Nghê Thư quay về đường Hằng Nguyên, sống ở đó với mọi người, cũng có thể tiện chăm sóc lẫn nhau.
”Đi vào thôi.” Tiêu Mặc Ngôn cẩn thận đỡ cô, đi vào trong tòa nhà sắp hỏng, lên đến tầng hai, chỉ có một nhà duy nhất là Nghê Thư, cửa phòng đã mở rộng chắc hẳn đang đợi bọn họ.
Hai người đi vào, thì trông thấy Nghê Thư đang khoanh tay trước ngực, lông mày nhíu lại đứng trước giường, mà lúc ấy trên gường có một người đang nằm thẳng đờ.
Bảo Ngọc trông thấy anh ta liên thốt lên: “Thiên Ma?”
Tất nhiên là cô nhận ra Thiên Ma, sau khi cô trúng độc, khi vừa mở mắt ra đã trông thấy người đàn ông này. Hơn nữa, anh ta và Nghê Thư cũng coi như là ân nhân cứu mạng của cô! Nếu như lúc ấy động tác của anh ta nhanh hơn dù chỉ một bước, thì bản thân cô và Tiêu Mặc Ngôn thật sự là âm dương xa cách.
Ánh mắt Tiêu Mặc Ngôn hờ hững dừng trên người anh ta, sau đó đảo ngược về phía Nghê Thư, người sau nhún nhún vai: ”Tự anh ta tìm tới cửa đấy.”
Bảo Ngọc vội hỏi: ”Anh ta sao thế?”
Nghê Thư nở nụ cười: ”Chẳng qua chỉ trúng ít thuốc mê mà thôi, để anh ta nằm yên vài tiếng cũng không có vấn đề gì.” Nói xong, cô ta nhìn về phía Tiêu Mặc Ngôn: ”Đường chủ Tiêu, chỗ này là địa bàn của anh, phiền toái này giao hết cho anh.”
Tiêu Mặc Ngôn không có chút phản ứng nào, cầm tay Bảo Ngọc muốn đi khỏi.
“Đợi một chút!” Nghê Thư gọi lại, rồi đứng ngăn trước cửa ra vào, lông mày nhíu lại tràn đầy dũng khí, chỉ vào người trên giường: ”Gã này phải làm sao đây?”
Tiêu Mặc Ngôn ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn: ”Ai đưa tới, thì người đó chịu trách nhiệm.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!