Âu lão gia tức giận vô cùng quát hắn, ngược lại với thái độ của ông hắn hoàn toàn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra "đó là chuyện của tôi".
Ngô Ái Ngọc run hết cả người "bác..à..bình tĩnh đi ạ" hắn nhếch môi nhìn điệu bộ giả nai của cô ta, hắn có thể đoán sơ được chuyện Phương Bách Giao bắt cóc chắc chắn liên quan không ít đến cô ta. Âu phu nhân nhanh chóng kéo Âu Duật Phong lên lầu, nếu cứ để hai người này ở chung một chỗ trong tình trạng này hẳn là sẽ có chuyện lớn đây.
Đi ngang phòng của Âu Mạt Nhi, hắn nhìn thấy cô đang uống một lọ thuốc khá lạ hình như không có ở trong toa thuốc mà bác sĩ cho. Nhân lúc Âu phu nhân đi lấy thuốc bôi cho hắn thì hắn nhẹ gõ cửa, y như hắn nghĩ cô bé giấu ngay lọ thuốc xuống đầu nằm.
"Anh hai.." Âu Mạt Nhi chột dạ chào Âu Duật Phong những chuyện vừa xảy ra cô hoàn toàn không biết gì.
"Đưa lọ thuốc đó cho anh" cô cố bình tĩnh "anh..nói gì vậy có lọ thuốc nào đâu" chợt hắn sựng lại nhớ ra lọ thuốc này trông rất quen, giống hệt lọ thuốc Phương Bách Giao nhờ hắn đưa cho Âu Mạt Nhi vậy...nhưng tại sao phải lén la lén lúc như vậy. Hắn không cố hỏi nữa giả vờ không biết "anh nhìn nhầm thôi..không có gì đâu". Âu phu nhân từ dưới lầu vội vàng đi lên "con đó...có thể không làm mẹ lo lắng không hả" bà nhíu mày giọng điệu trách móc.
Phòng bệnh tại bệnh viện Nhân Ái - Nam Hải.
Âu Duật Phong sau khi từ Âu gia rời đi, hắn quản lại tất cả công việc ở công ty lái xe thật nhanh đến đây ở suốt bên cô cho đến khi cô tỉnh dậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!