Về đến nhà, Âu Duật Phong đột nhiên nhớ ra một điều gì đó liền đi theo Phương Bách Giao lên lầu hỏi "Giao Giao, anh có chuyện muốn hỏi" hắn vô cùng nghiêm túc điều này cũng làm cô hơi lo lắng trả lời "à..chuyện gì..".
"Thuốc mấy hôm nay Mạt Nhi dùng là em đưa sao"
Phương Bách Giao hơi khựng lại một chút "phải...tôi đưa cho cô ấy đấy" Âu Duật Phong vẫn hờ hững bình tĩnh không một chút tức giận gì cả. Thấy hắn đột nhiên im lặng lạ lùng cô liền hỏi tiếp "tôi..chỉ muốn giúp cô ấy trong quá trình điều trị tôi không có ý gì cả" hắn chỉ cười nhẹ đi đến ôm cô "anh tin em.." khoảng khắc này cô nhận ra được một điều...cô yêu hắn rồi cứ mỗi lần hắn ôm cô dịu dàng và nâng niu thì cô lại dao động cả tim cũng nhảy loạn lên hết. Nhưng như thế thì sao cô không có tư cách để yêu hắn, cô càng không được yêu hắn...Âu Duật Phong đã có vị hôn thê thậm chí cả cái hợp đồng tình nhân kia vẫn còn hiệu lực như cũ cô chỉ có thể gắn mác tình nhân ở cạnh hắn mà thôi.
Trong đầu cô hoàn toàn không thể nghĩ gì nhiều hơn chỉ cần biết hiện tại cô vẫn ở bên hắn, cô ôm lấy hắn kiễng chân chủ động hôn hắn...có lẻ đây là điều đầu tiên cô làm theo đúng con tim của mình.
Hắn có chút bất ngờ ôm chặt lấy cô bế lên giường một cách nhẹ nhàng, hơi thở và cả thể xác như muốn hoà huyện vào nhau. Cổ họng khô nóng lên như đốt cháy cả hai người, tuy không phải lần đầu tiên nhưng lại có cảm giác hoang ái dục vọng ngọt ngào kì lạ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!