" Ta nói Vân mama bà mau nố giá đi. Bổn công tử chờ đợi đã lâu " . Một tên công tử gia lên tiếng.
Tú bà vẫn cười lấy lòng, bà nhìn sang Tử Y. Nàng cuối đầu không nói thêm, tuy nàng không cam tâm nhưng nàng chống cự làm sao được đây, đành buông tay chấp nhận.
" Các vị quan gia đừng nóng vội, giá khởi điểm là 500 lượng. Vị khách quan nào ra giá cao nhất sẽ có được mỹ nhân "
Lại một trận bàn tán xôn xao, có người lên tiếng " 700 lượng "
" Ta 800 lượng ".
" 1000 lượng". Tên lão gia mập mạp lúc nãy lên tiếng, mặt hắn lúc này vênh lên tới nóc thanh lâu rồi. Mọi người đang tiếp tục bàn bạc với nhau.
Vương Tử Ngọc âm thầm tính toán, 1000 lượng là tổng tiền tiêu vặt một năm của nàng. Hiện tại nàng làm sao có số tiền lớn như vậy, cộng thêm Vương Hằng cũng không đủ. Ngĩ đến đây nàng bất giác thở dài , tại sao nàng lại không xin ngoại công thêm một chút.
" Lại làm sao ? ". Vinh Hy quan tâm hỏi, con người này thật khó đoán tâm tư mà.
" 1000 lượng ta phải tốn tiền tiêu vặt một năm, mà mẫu thân đâu có cho tiền một lần nhiều như vậy, cô nương ta xem ra phải lấy tên mập mạp đó rồi ".
" Ngươi có ý với nàng ta ?"
Vương Tử Ngọc lập tức giải thích " Không, ta chỉ không muốn một đóa hoa cấm vào..."
Lý Vĩnh Hy cười cười " Vậy ta cho ngươi vay.. Thấy thế nào ?"
Vương Tử Ngọc vội nhìn nành với ánh mắt long lanh " Thật ?"
Vĩnh Hy nhướng mày " Nhưng ta có yêu cầu "
" Yêu cầu gì ?"
" Tạm thời ta chưa nghĩ ra, ta cho ngươi nợ ". Nàng đứng dậy rời khỏi bàn từ tốn đi xuống lầu.
Bên dưới tú bà thấy đã lâu không có người tăng thêm ngân lượng, 1000 lượng đã là con số rất lớn rồi, năm xưa bà mua Tử Y cũng chỉ có 100 lượng. Mấy năm nay nàng ta kiếm cho bà không ít bạc rồi.
" Nếu đã không có vị lão gia nào đưa thêm giá thì Tử Y cô nương sẽ thuộc về Từ lão gia ".
Tử Y nhìn người kia ròi thầm thở dài, lẽ nào cuộc đời còn lại của nàng phải giao phó cho người này sao ?
Hắn lê tấm thân ụt ịt của mình đi đến, bàn tay đầy thịt đang định nắm lấy tay nàng. Vĩnh Hy từ sau đi đến khảng khái hô " 2000 lượng".
Tất cả mộ người bao gồm Tử Y cũng ngoái lại nhìn nàng. Ai nấy đều phải trầm trồ vì vẻ đẹp không giống nam tử của nàng. Ngay cả Tử Y là hoa khôi nơi này cũng cảm thấy thẹn không bằng người.
" Tên tiểu tử này ra giá cao như vậy liệu có đủ ngân lượng ?". Hắn khinh thường cười .
Vương Tử Ngọc nhìn mà cứ muốn đá vào mặt hắn một cái cho hả giận. Nàng vẫn cùng Vương Hằng ở lầu trên xem tình hình bên dưới, nàng tin một mình Lý Vĩnh Hy có thể giải quyết được tất cả đám người kia.
Vĩnh Hy chỉ liếc mắt nhìn, hắn không đáng để tam công chúa nàng trả lời. Hôm nay nàng vì hiếu kì mà theo người kia đến nơi này, đó đã đi quá dự kiến của nàng, nàng không nghĩ còn phải đoi co với những tên ô hợp này.
" Ta xem ngươi chỉ ham mê sắc đẹp của Tử Y mà mạnh miệng chứ thật ra người làm gì có đủ ngân lượng "
Tú bà thấy vậy thì đứng lên giải vây " Ây da Từ lão gia đừng nóng, người có muốn đưa giá cao hơn không ?"
Bà không nghĩ sẽ có người đưa giá cao đến vậy. Nếu hai người này tranh đấu với nhau bà sẽ có thêm lợi.
Tử Y nhìn vị công tử hào hoa trước mắt, đôi mắt anh đào câu nhân da trắng tinh khiết. Một thân trang phục thuần trắng đứng thẳng tấp, công tử ấy thật không giống sẽ là người đến chốn phong lưu này, nơi này và khí chất trên người người này không thể dung hòa.
Từ lão gia lúng túng một phen, 2000 lượng quá cao đi. Lúc cưới tam phu nhân ông cũng chỉ bỏ ra 300 lượng, huống chi Tử Y còn là kỷ nữ. Thật không đáng, để xem tên mặt trắng này có đủ tiền không.
Bỏ ra 2000 lượng chuộc thân cho một kỷ nữ, ta không ngốc như vậy.
Hahahahahaha.... Một trận cười chế nhạo từ sau vang lên. Vương Tử Ngọc và Vương Hằng đi về phía đám người. Tử Y lại được một trận hoảng hốt, từ khi nào Tô Châu lại có nhiều công tử còn xinh đẹp hơn nữ nhân thế này.
Vương Tử Ngọc thật phóng khoáng mà mở quạt, tay phe phẩy quạt giấy một bộ công tử ca " Ta nói này lão già mập mạp kia người mạnh miệng là ngươi mới đúng, đã già cả chân yếu tay run thì mau về nhà húp cháo đi, ở đó mà đèo bòng "
Từ lào gia đang định đi đến trước mặt nàng làm một trận ra lẻ thì đã bị Lý Vĩnh Hy chắn ngang trước mắt. Nàng không cho phép ai đụng đến người này một lần nữa.
Lúc này Vương Hằng cũng đi đến " Từ lào gia đúng không, ta khuyên người đừng gây sự nếu không ta không dám đảm bảo mình ra tay có chừng mực"
Vân mama cảm thấy không ổn vội tiếp lời " Các vị không cần tranh cãi, chuyện này chỉ cần có ngân lượng sẽ dễ giải quyết thôi ".
Vĩnh Hy không muốn nhiều lời, nàng dơ tay lên Tiểu Nguyệt hiểu ý móc ra 2 tờ ngân phiếu 1000 lượng đưa cho Vân mama. Bà ta hớn hơn cầm lấy không quên xoắn xuýt vài câu.
Vĩnh Hy quay lại nhìn Vương Tử Ngọc thấy người kia híp nhìn mình cười, nàng xuân tâm nhộn nhạo. Nàng vẫy vẫy tay ý bảo người kia đến gần mình " Hài lòng chưa ? Chúng ta đi thôi "
Vương Tử Ngọc hài lòng gật đầu, nàng thật tự nhiên mà ôm lấy cánh tay Lý Vĩnh Hy.
Hai người vừa đi vài bước từ sau Tử Y đã gọi với theo, nàng với vẻ mặt đầy ngạc nhiên " Công tử ngài định đi đâu ?"
Vĩnh Hy quay đầu " Chuyện ở đây đ ãkhông liên quan ta "
" Nhưng còn ta, công tử đã chuộc thân cho thϊếp bây giờ thϊếp đã là người của công tử "
Vĩnh Hy và Tử Ngọc cùng nhíu mày. Vĩnh Hy nhìn Tử Ngọc nghịch ngợm cười " Ta chỉ thay Tử Ngọc, việc nhận người ta không phụ trách ".
Vương Tử Ngọc nụ cười cứng ngắt, nàng chỉ có ý giúp người còn việc sau này của cô nương ta nàng nào có suy nghĩ sâu xa như vậy.
Vương Tử Ngọc gãy gãy đầu xấu hổ cười " Ta thật chưa nghĩ đến chuyện này ". Vĩnh Hy cười nhúng vai nàng càng không nghĩ sẽ sinh thêm chuyện.
Tử Y đi đến cuối chào 2 người " Nơi này đông người Tử Y mời các vị đến khuê phòng của ta nói chuyện được không ?
Cả 2 cùng gật đầu đồng ý đi theo nàng lên lầu trên.