Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Cùng đóng góp để nhóm dịch ra truyện nhanh và vào nhóm đọc nhiều hơn nhé:
Chương 214: Thật khó nói
Một lúc sau, người phục vụ bưng những thứ Giang Hân Yên đã gọi lên.
“Sashimi rất tươi, anh Vũ Hào, ăn thử đi.” Giang Hân Yên dùng đũa gắp một miếng sashimi, đặt lên đĩa trước mặt Hạ Vũ Hào.
Hạ Vũ Hào liếc nhìn sashimi, sau đó thu hồi ánh mắt, không nhúc nhích.
Giang Hân Yên trầm mặc ăn một hồi, mới lấy khăn giấy ra lau khóe miệng. “Nghe nói một hai giờ sáng Hướng Thu Vân đã xảy ra chuyện, anh Vũ Hào bận chuyện cô ấy cả đêm, mất ngủ cả đêm nên bị thâm quầng mắt sao? “
“Cả đêm tôi không ngủ.” Hạ Vũ Hào đổi vị trí của hai chân, “nhưng tất cả đều không phải là do cô ấy.”
Giang Hân Yên hai mắt lóe lên, dưới đáy mắt hiện lên một màu thâm thúy, cười hỏi: “Ngoài Hướng Thu Vân, đêm qua còn có chuyện gì cần giải quyết sao?” Bản dịch thuộc về лhayho . c0m
“A.” Hạ Vũ Hào cười chế nhạo, “Một ngày tôi ăn mấy bữa cơm, tôi đã ăn cái gì, đi vệ sinh bao nhiêu lần, cô cũng muốn biết sao?
“Em chỉ quan tâm đến anh Vũ Hào thôi. Em không có ý gì khác. Nếu như anh không thích em hỏi chuyện này, em liền không hỏi nữa.” Giang Hân Yên tự giễu cười, nói: “Thật ra thì em đến để gặp anh hôm nay, chính là… vì chuyện của của ông em. “
Hạ Vũ Hào chống khuỷu tay lên bàn, khóe mắt khẽ nhếch, “Hả?”
“Chuyện của ông em, ông… hẳn là anh đã nghe nói qua?” Chuyện này thật sự không phải chuyện tốt, Giang Hân Yên hơi cụp mắt xuống, nước da cũng vậy, nhưng hai cái dái tai nhỏ lại đỏ lên.
Hạ Vũ Hào gõ ngón tay lên màn hình điện thoại. “Tôi không có nghe nói. Tôi không có nhiều bạn bè như cô, tùy tiện nghe liền có thể nghe được tung tích của người khác và một số chuyện lộn xộn xung quanh.”
Giang Hân Yên mặt đỏ bừng, phi thường xấu hổ, dùng đũa gắp một miếng sashimi, sau nửa phút, nước da mới trở lại bình thường.
Cô nuốt đồ ăn vào miệng, nói: “Chuyện của ông em huyên náo như vậy, lại liên quan đến Mộng Hương. anh Vũ Hào thật sự chưa từng nghe qua sao?” đăng độc quyền tại nhayhȯ。cøm
“Mộng Hương chỉ là một công ty nhỏ trực thuộc tập đoàn Hạ Thị, không thể để tôi lo những chuyện nhỏ nhặt xảy ra trong đó.” Hạ Vũ Hào nói.
Giang Hân Yên khẽ cắn môi, hơi nhíu mày, “Ở Mộng Hương có một cô nương tên là Lâm Tuyết Nghi, cô ấy hạ thuốc ông nội em, bây giờ cô ấy đang mang thai đứa con của ông nội em, em đang muốn người này của anh Vũ Hào. . “
“Lâm Tuyết Nghi này, tôi có chút ấn tượng, nếu tôi nhớ không lầm, cô ấy hai mươi tuổi, ông nội của cô gần bảy mươi tuổi… Cô ấy đánh thuốc mê ông cô sao?” Hạ Vũ Hào hai tay ôm đầu gối, cơ thể hơi ngả người ra sau, tựa vào lưng ghế.
Giang Hân Yên nắm chặt lòng bàn tay, cười nói: “Đúng vậy, ông nội sẽ không bao giờ dành tình cảm cho một người phụ nữ phong tình như vậy đâu.”
“Đã không quan tâm đến, tại sao còn muốn người này từ tôi?” Hạ Vũ Hào cười nhẹ hỏi.
Giang Hân Yên nghẹn lời.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!