Nhảy hố truyện: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
***
Chương 229: Thu Vân, em thế nào…
Đau đớn và chật vật thoáng qua trong mắt anh, lại do dự hết lần này tới lần khác, vẫn nhìn Hướng Thu Vân nắm lấy cánh tay Lục Ngôn Sâm rời đi.
Thời điểm vào khoa nội trú, Lục Ngôn Sâm chủ động thả lỏng cánh tay, bước sang một bên, thuận thế kéo dài khoảng cách giữa anh và Hướng Thu Vân, xin lỗi: “Dì của tôi luôn gọi em là Thu Vân Thu Vân, tôi không biết họ của em là gì, nên tôi lúc nãy mạo muội gọi em là Thu Vân, mong em bỏ qua cho. “
“Tôi là họ Hướng, tôi tên là Hướng Thu Vân.” Hướng Thu Vân liếc nhìn huy hiệu của anh ta, hỏi: “Anh là cháu của Lưu thẩm du học ở nước Mỹ?”
Lục Ngôn Sâm mỉm cười, dưới mắt như có những vì sao lóe lên, “À, hôm qua tôi mới từ nước Mỹ về. Để tôi giới thiệu chính thức, tôi tên là Lục Ngôn Sâm, Ngôn trong Lý Trạch Ngôn, Sâm trong Sâm Văn Bản. “
Lý Trạch Ngôn là một trong những nhân vật chính của game di động “Love and the Producer”, chủ tịch nước Hoa Duệ, tài năng trẻ. Sâm Văn Bản là nhà văn học, Tể tướng thời Đường.
“Lục tiên sinh muốn nói anh có được vẻ đẹp trai của Lý Trạch Ngôn, tài hoa của Sâm Văn Bản sao?” Hướng Thu Vân cười nhẹ.Bản dịch thuộc về лhayhȯ。c0m
Lục Ngôn Sâm trên má hơi trầm xuống, nở nụ cười mê hoặc, “A, bị em phát hiện rồi.”
“Cảm ơn chuyện vừa rồi.” Hướng Thu Vân nheo lại độ cong khóe miệng, nhẹ nhàng nói.
Lục Ngôn Sâm cởi áo khoác trắng khoác lên cánh tay anh, “Chỉ là tiện tay, đừng khách sáo như vậy.”
Anh dừng lại, sau đó thấp giọng một chút nói: “Mạo muội hỏi một câu : Tôi nghe dì tôi nói cô có chút vấn đề ở chân phải?”
“Một chút.” Hướng Thu Vân khẽ thu chân phải lại, nhẹ giọng nói: “Nếu không nhìn kỹ, không nhìn ra được tôi là người què, nếu chú ý một chút thì… thấy rất rõ. ”
Lục Ngôn Sâm mơ hồ liếc nhìn chân cô, xúc động nói: “Hướng tiểu thư, để luyện tập như người bình thường, em hẳn là rất cực khổ đi?”
“Không sao.” Hướng Thu Vân lại thu chân phải lại, cau mày dứt khoát.
“Tôi biết là lần đầu gặp mặt, tôi nói hơi nhiều.” Lục Ngôn Sâm cong môi chân thành nói: “Nhưng tôi là chuyên gia trong lĩnh vực này, mà dì tôi nói rằng cô đang học Khiêu vũ, một mực hy vọng rằng tôi có thể giúp em phục hồi. “
Hướng Thu Vân lấy điện thoại ra xem thời gian, sau đó ngẩng đầu nhìn hắn nói: “Cảm ơn Lục tiên sinh đã có lòng tốt, nhưng không cần. Vẫn còn có người chờ tôi, tôi đi trước.”
Vừa nói xong, Lâm Quỳnh Chi lo lắng chạy xuống, “Thu Vân, em thế nào…”
Cô chạy lại gần, phát hiện có một người đàn ông lạ mặt đứng bên cạnh Hướng Thu Vân, nên ngừng nói, thay vào đó hỏi: “Đây là?”đăng độc quyền tại nhayhȯ。cøm
“Xin chào, tôi là cháu Lưu thẩm, Lục Ngôn Sâm, một bác sĩ chuyên điều trị các bệnh về chân.” Trước khi Hướng Thu Vân nói, Lục Ngôn Sâm đã chủ động giới thiệu bản thân.
Nghe thấy hai chữ ‘điều trị bệnh ở chân’, Lâm Quỳnh Chi hai mắt sáng lên, giọng nói so với thường ngày có chút kích động, “Anh đang điều trị bệnh ở chân sao? Vậy anh có thể giúp Thu Vân khám được không? Hai năm trước cô ấy đã bị gãy chân, nhưng cách đây một thời gian, một bác sĩ nói rằng chân của cô ấy vẫn còn có khả năng chữa khỏi! “
Hướng Thu Vân liếm đôi môi khô khốc, cau mày nói: “Chị dâu, anh vẫn chờ chúng ta trên đó, đi thôi.”
Cô ấy quay lại nhìn Lục Ngôn Sâm và nói, “Thím Lưu luôn nói về anh. Hãy đến thăm dì ấy khi nào anh có thời gian. Tôi đi trước.”
“Tạm biệt.” Lục Ngôn Sâm mỉm cười, đưa danh thiếp cho Lâm Quỳnh Chi, người đang nhìn anh với đôi mắt sáng ngời.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!