Nhảy hố truyện: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Truyện được edit bởi nhóm đây. Nếu bạn đang đọc bản dịch này tại một nơi nào đó khác thì đó là bản copy chưa được sự đồng ý của chúng mình.
Chương 287: Đó chỉ là sự chiếm hữu mà thôi!
Hướng Thu Vân liếc nhìn tên người gọi và kết nối cuộc gọi.
Chu Hồng giọng nói từ kia truyền đến, “cô còn ở phòng bệnh đó sao? Tôi làm chút canh mang cho cô.”
“Ừ.” Hướng Thu Vân cúp máy, Chu Hồng ở chung, tốt hơn là cô và Hạ Vũ Hào ở một mình với nhau.
Bốn năm phút sau, Chu Hồng gõ cửa bước vào, cô hét tên Hướng Thu Vân, cao hứng muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy Hạ Vũ Hào nằm ở một bên giường kia, lời đến cổ họng lại nuốt xuống.
“Xin chào, Hạ tổng.” Chu Hồng cẩn thận chào hỏi.
Hạ Vũ Hào ừm một tiếng.
Phòng lại chìm vào im lặng, không khí dường như có chút đông lại thành băng, khiến người trong phòng lạnh cóng, hô hấp hay cử động đều vô cùng khó khăn.
“Mấy ngày nay Trịnh Bân đều tới tìm tôi đòi tái hợp, tôi lo tránh mặt anh ta, hôm nay mới đến gặp cô, cô không trách tôi chứ?” không khí quá yên tĩnh khiến cho toàn thân Chu Hồng tế bào co rút lại, cô cắn răng phá vỡ sự im lặng bằng một giọng nhỏ.
“Không trách.” Hướng Thu Vân dừng lại, cố coi Hạ Vũ Hào đang nằm bên cạnh mình như một người vô hình, “Cô… vẫn định quay lại với anh ta sao?”
Nếu thật sự không có tình cảm với người đàn ông đó, chỉ cần bảo vệ của Mộng Hương đuổi Trịnh Bân đi, không cần phải trốn chui trốn lủi.
Chu Hồng tự giễu cười một tiếng, hướng về phía Hướng Thu Vân nói nhỏ: “Có lẽ là tôi không có tiền đồ, vẫn là không thể quên anh ta, nhưng tái hợp là không thể. Đời này không thể.”
“không thể quên được anh ta, tại sao hai người không quay về bên nhau?” Hạ Vũ Hào không thể cử động, nhưng có thể nói chuyện.
Anh đột nhiên lên tiếng, Chu Hồng sửng sốt, thật lâu sau mới run giọng nói: “Anh ta đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với tôi, tôi … Tôi không muốn tái hợp với anh ta.”
“Không tái hợp, nhưng nghĩ đến anh ta trong lòng sẽ không khó chịu sao?” Hạ Vũ Hào hỏi Chu Hồng, nhưng là nhìn Hướng Thu Vân.
Chu Hồng cũng nghĩ lời này giống như không phải hỏi cô, cô cũng thức thời không có trả lời, mà là nhìn Hướng Thu Vân.
Phòng ở rất rộng rãi, nhưng lúc này Hướng Thu Vân lại cảm thấy mình như bị nhốt trong một cái hộp chật chội, đầy phiền muộn chán nản.
Cô lạnh lùng nhìn Hạ Vũ Hào, “Làm sao anh có thể chắc chắn rằng trong lòng cô ấy vẫn còn anh ta?”
Tình yêu của cô dành cho Hạ Vũ Hào trong hai năm qua đã sớm hao mòn hầu như không còn gì!
Chu Hồng nhìn Hướng Thu Vân, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, cô nhớ tới trước kia Hướng Thu Vân luôn đối với Hạ tổng là một mực kính trọng, cô luôn cúi đầu không dám nhìn người …
Tại sao mấy ngày nay thái độ của Hướng Thu Vân với Hạ tổng lại thay đổi nhiều như vậy, cô ấy không sợ bị Hạ tổng trả thù sao?
“Mặc kệ có phải hay không, cô ấy khiêu khích anh ta trước, hiện tại trong lòng anh ta chỉ có thể chứa đựng một mình cô ấy, bây giờ cô lại muốn phủi mông rời đi thì đã muộn rồi.” Hạ Vũ Hào trong mắt lóe lên một tia ủy khuất, nhưng rất nhanh khôi phục như bình thường, như thể vừa rồi chỉ là ảo giác.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!