Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Đọc tại web Nh.a.yho.com
Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Chương 449: Anh cùng ông ta náo, sẽ không được tốt
“Thu Vân à, mẹ …” Vu Tuệ Doanh hai mắt đỏ hoe.
Hướng Thu Vân cau mày, nghĩ đến những thay đổi mà mẹ cô đã làm cho cô, trái tim cô lập tức dịu đi, nhưng cuối cùng, cô kiên quyết quay người lại trước khi mẹ cô nói xong và sải bước ra ngoài.
“Mẹ, mẹ đừng khóc, mắt mẹ sưng rồi! Tự lau đi!” Hướng Quân cáu kỉnh gãi gãi đầu, nói vài câu với Vu Tuệ Doanh, sau đó xoay xe lăn đi theo Hướng Thu Vân ra khỏi cửa.
Khi mặt trời lặn, Hướng Thu Vân đứng quay lưng về phía anh, ánh mặt trời màu cam chiếu vào người cô, kéo dài bóng dáng của cô, khiến cô trông cô đơn vô cớ.
Hướng Quân cảm thấy khá khó chịu, “Thu Vân à, mẹ chúng ta tính tình như vậy, bây giờ cũng đã thay đổi rất nhiều. Em cũng đừng quá nghiêm khắc với bà ấy! Nếu vui thì cứ cười với bà ấy hai lần là được rồi, tránh bà ấy cả ngày khóc vì em!”
“A.” Hướng Thu Vân cười nhẹ.
Hướng Vũ khó chịu đến mức vò đầu bứt tóc, “Không muốn thì không cần ép, anh chỉ nghĩ mẹ khóc cả ngày … Thật khó chịu!”
“Em đã không hy vọng ở bà ấy từ rất lâu rồi, vậy tại sao em lại đòi hỏi ở bà ấy?” Hướng Thu Vân cười buồn, “Bà ấy đối với em đã thay đổi rất nhiều, nhưng…”
Cô dừng lại, và nói lấp lửng: “Anh à, em không thể vượt qua rào cản trong lòng.”
Thương tích đối với một người cũng giống như đóng đinh vào tấm gỗ, sau này dù bạn có chữa trị cho người ấy, nếu cây đinh rút ra vẫn sẽ để lại dấu vết, không còn nguyên vẹn.
“Anh biết rồi!” Hướng Quân đập một cái nặng nề lên tay vịn xe lăn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu Giang Hân Yên không gặp tai nạn xe cộ như vậy, nhà chúng ta đã không trở nên như thế này!
Hướng Thu Vân quay đầu nhìn anh.
Thật không may, không có nếu.
“Anh à,” Giọng của Hướng Thu Vân rất nhẹ nhàng, “Sau này chuyện của em, anh đừng quản.”
Nghe đến đây, Hướng Quân đột nhiên tái mặt, “Em tại sao không để cho anh chăm sóc? Anh làm cho em không vui, nên em không muốn nhận người anh này sao? Hay là không thích anh…”
“Anh——” Hướng Thu Vân kéo dài giọng điệu gọi anh.
Hướng Quân quay xe lăn về phía cô, vội vàng nói: “Có phải em chê anh ngu dốt, không xử lý được mọi chuyện, lúc nào cũng gây rắc rối? Anh đã bắt đầu vào công ty học tập rồi, cho dù về sau không có lợi hại thì cũng sẽ không gây rắc rối cho em nữa! “
Giọng anh chợt nhẹ nhàng, cầu xin, “Thu Vân à, đừng cự tuyệt anh, được không?”
“Em không chán ghét anh.” Hướng Thu Vân kéo môi, cố gắng cười, nhưng nước mắt không kìm được mà chảy xuống.
Cô ngẩng đầu lau khóe mắt, cố hết sức giữ lấy khóe môi, vươn tay lau nước mắt trên mặt Hướng Quân. “Khi mọi người không cần em, anh vẫn giữ em như một đứa bé trong lòng bàn tay của mình. Tại sao em phải ghét anh trai mình? “
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!