Truyện đã được nhóm dich n hayho.com hoàn thành – FULL.
Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện và vào nhóm lấy password/ mật khẩu nhé:
Chương 517: Tôi cũng nghe nói về điều này
Hạ Vũ Hào để đũa xuống, lấy khăn ăn ra, ưu nhã lau khóe miệng, “Đến lúc đó ông nội còn sống sót không còn chưa biết.”
Im lặng.
Một lúc sau, Triệu Phương Loan tâm tình phức tạp nói: “Nếu như ông của con không đợi được đến lúc đó, đương nhiên hai con không phải lo lắng về vấn đề này. Nhưng mà gần đây Mỹ đã phát triển ra một loại thuốc điều trị ung thư mới. Coi như ông nội con uống vào không khỏi hẳn, nhưng chống đỡ một thời gian thì hẳn là không vấn đề gì.”
“Chuyện này con cũng nghe nói.” Hạ Vũ Hào khẽ cau mày.
Triệu Phương Loan chờ anh nói tiếp.
“Chuyện này đừng lo lắng, con sẽ tìm cách giải quyết.” Hạ Vũ Hào nói.
“Là nghĩ ra cách giải quyết, hay là không giải quyết được gì?” Triệu Phương Loan lo lắng nói: “Một cái cớ như vô tình sảy thai hay tương tự như vậy sẽ chỉ nói cho ông nội rằng hai người đang nói dối ông ấy!”
Hạ Vũ Hào cúi đầu ăn cơm, nhưng không có trả lời.
“Khi Thu Vân mang thai, hãy can thiệp để con bé chuyển dạ sớm đi. Đứa bé sinh non hai tháng, chắc không sao đâu.” Triệu Phương Loan nói.
Hạ Vũ Hào đặt đũa lên trên bát, trầm giọng nói: “Không. Con sẽ nghĩ cách khác cho chuyện này.”
“Vũ, Hào!” Triệu Phương Loan nhíu mày mắng.
Hạ Vũ Hào cười nhẹ, nhưng trong mắt lại không có ý cười, “Nếu như con còn có thể lợi dụng đứa nhỏ con của con, mẹ có cảm thấy rằng con liền có thể xuống tay với mẹ và ba không?”
Im lặng.
Trong một khoảng thời gian dài.
Triệu Phương Loan nhẹ nhàng thở dài, “Ông nội con giở thủ đoạn trên sổ sách với con? Nếu thật sự không giải quyết được, cứ nói cho cậu của con một tiếng.”
“Không cần.” Hạ Vũ Hào nói.
Triệu Phương Loan bất lực nhìn anh nói: “Người thân là làm gì? Không phải là giúp con sao? Nếu không phải con tỏ ra mạnh mẽ như vậy, cũng không phải khổ sở như vậy.”
“Cũng không biết có bao nhiêu người muốn bắt lấy đuôi của ông ngoại và cậu nữa. Con nhờ họ giúp, sẽ chỉ gây phiền phức cho họ.” Hạ Vũ Hào không muốn tiếp tục chủ đề này, mà nói: “Hướng Thu Vân chuẩn bị trở về Hướng gia. ”
Triệu Phương Loan không nhấn mạnh vào chủ đề trước đó nữa, bà suy tư một chút rồi hỏi: “Thu Vân là sợ liên luỵ con sao?”
“Không phải… Cô ấy là sợ không có cách nào thích con.” Hạ Vũ Hào cầm đũa lên, nụ cười trên mặt có chút… gợn sóng.
Triệu Phương Loan, “…”
Hai người nói chuyện một lúc, Triệu Phương Loan hỏi chuyện gì, Hạ Vũ Hào bảo bà cứ để yên, anh tự giải quyết.
“Con đứa nhỏ này, hỏi con chuyện gì con cũng không nói, gặp phải chuyện gì cũng không nói gì.” Triệu Phương Loan nhìn những vết tát rõ ràng trên mặt Hạ Vũ Hào, trên cổ không khỏi băng lãnh, giữa hai lông mày một lớp mây mù bao phủ, “Mẹ rất sợ rằng một ngày nào đó con thực sự chọc giận đến ông của con, sau đó …”
Hạ Vũ Hào cong khóe miệng, nghiêm mặt nói: “Cho dù con không chọc giận ông nội, mẹ cho rằng ông ấy có thể buông tha cho con sao?”
Triệu Phương Loan ngẩn người.
“Nếu như để con làm một con chó lợi hại giúp người khác kiếm tiền là buồn tha cho con, vậy coi như là sẽ buông tha cho con.” Hạ Vũ Hào dừng lại, chậm rãi nói: “Nhưng con là đàn ông, không phải chó.”
Triệu Phương Loan mở miệng, nhưng cuối cùng không nói gì, chỉ thở dài.
Hai mẹ con ở lại một lúc, nói chuyện động tĩnh gần đây của người ở Hạ gia, Triệu Phương Loan đứng dậy chuẩn bị rời đi, đến gần cửa liền dừng lại, quay đầu nhìn Hạ Vũ Hào, mơ hồ nhắc nhở. Hai ngày nay đừng quá nặng như vậy *, để không làm tổn thương Hướng Thu Vân.
“… Hừm.” Hạ Vũ Hào có chút xấu hổ khi bà nói về vấn đề này.
Nhìn thấy vẻ mặt do dự của anh, Triệu Phương Loan lại nghiêm khắc cảnh cáo, “Con hiện tại không thể cứ như vậy hưởng thụ, mặc kệ thân thể của Thu Vân được!”
“Mẹ——” Hạ Vũ Hào miễn cưỡng gọi bà, “Con hiểu rồi, mẹ yêu thương cô ấy, mà con càng đau lòng cho cô ấy hơn.”
Triệu Phương Loan nổi da gà khi lần đầu tiên nghe thấy con trai mình nói những lời khó nghe như vậy, sau đó bà lại liếc nhìn anh ta rồi trầm ngâm rời đi.
Tầng trên.
Hướng Thu Vân quấn chăn bông ngồi ăn cơm, trong lòng luôn cảm thấy khó chịu và bất an, sau khi ăn xong, cô quấn chăn quay về phòng, mặc bộ đồ ngủ, sau đó cầm điện thoại di động quay lại chỗ phòng của Hạ Vũ Hào.
Cô mở máy, lướt qua Weibo, phát hiện chuyện của Giang Hân Yên và cô vẫn đang ở trên hot search, ngoài ra tin tức Giang thị cũng nằm trên hot search.
Hướng Thu Vân mở ra tin tức về tập đoàn Giang thị, phát hiện tin tức của Giang thị không chỉ liên quan đến Giang Hân Yên, mà còn liên quan đến một chuyện: tập đoàn Giang thị tiến vào thị trường đồ điện, nhưng hầu hết đều là tái bản đồ điện của tập đoàn Hạ thị.
Vốn dĩ Lâm lão gia tử và Giang Minh Thắng xin lỗi, giá cổ phiếu của tập đoàn Giang thị có lẽ không giảm đến mức này, nhưng có thêm Hạ lão gia tử, tập đoàn Giang thị trực tiếp bị đè chết, giá cổ phiếu cũng giảm xuống. Đó là điều không thể tránh khỏi.
Hướng Thu Vân mím môi, vẻ mặt thay đổi.
Giang và Lâm hai nhà liên thủ, dưới tay của Hạ lão gia tử cũng không có chỗ thở, còn cô thì sao? Ở chỗ Hạ lão gia tử, cô có lẽ là một con kiến không đáng lưu tâm!
Toot ——
Toot ——
Điện thoại réo.
Hướng Thu Vân liếc nhìn điện thoại, lông mày ảm đạm nhuộm một chút màu sắc dịu dàng, cô nối video mời từ Hướng Quân.
“Thu Vân!” Video vừa kết nối xong, vẻ mặt hưng phấn của Hướng Quân cầm lấy điện thoại di động của anh, “Em đã đọc tin tức chưa? Cổ phiếu Giang thị đã giảm đến cực hạn rồi! Hahaha… Anh nghe người ta nói thế này mới chỉ là bắt đầu, cổ phiếu Giang thị còn phải bị đè xuống vài lần nữa! Thật tuyệt! Thật tuyệt! ”
Góc quay video của anh ta thật sự rất kỳ quái, Hướng Thu Vân chỉ có thể cúi gằm mặt mũi, nhưng mắt không thấy anh, “Anh à, anh cách camera xa một chút, em không nhìn thấy anh.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!