Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Hướng Thu Vân chưa đi, cô ở trong hành lang đứng đưa lưng về phía Lâm Quỳnh Chi, nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ.
“Em thật sự không có ý định rời khỏi Hạ tổng sao?” Lâm Quỳnh Chi đi đến bên cạnh cô, cùng cô ngắn nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, “Hiện giờ thái độ của ba với em đã như vậy, nếu ba biết chuyện này có liên quan đến Hạ tổng. . .”
Cô không nói tiếp.
“Em đã nghĩ rất kỹ, em cảm thấy Hạ Vũ Hào sẽ không làm ra chuyện như vậy.” Hướng Thu Vân hơi nhíu mày, “Chút nữa Hạ Vũ Hào sẽ tới đón em, chị dâu đừng nói đến chuyện này nữa.”
Lâm Quỳnh Chi dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô một cái, sau một lúc lâu, nói: “Tự em hãy suy nghĩ cho thật kỹ đi. Hai đứa trẻ đang chờ ở nhà, chị về trước đây.”
“Dạ.” Hướng Thu Vân còn muốn nói gì đó, nhưng lời đến bên miệng lại nuốt xuống, cô chỉ khẽ gật đầu.
Lâm Quỳnh Chi vỗ nhẹ lên vai cô, sau đó rời đi.
Thời tiết hôm nay rất đẹp, bầu trời trong xanh không một gợn mây, ngay cả ánh nắng cũng thấy ấm áp hơn bình thường. Nhưng trong lòng Hướng lại mịt mù, hỗn loạn.
Thái độ của ba đối với cô là gì, cô có thể không quan tâm, nhưng còn anh trai thì sao?
Nếu chị dâu nói cho anh ấy biết, chuyện mẹ tự sát có liên quan tới Hạ Vũ Hào, anh ấy sẽ còn đối với cô như cũ được ư?
Không nói tới anh trai, còn bản thân cô thì sao. Nếu Hạ Vũ Hào thật sự có liên quan đến việc mẹ tự sát, lẽ nào cô vẫn sẽ dằn lòng tiếp tục ở bên anh?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!