Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Tất cả mọi người đều ngây ra.
Bà Giang lo lắng đứng lên, “Ba? Ba ơi, ba sao vậy?”
“Sao thế này. . . chuyện gì thế này?” Lâm Điềm Điềm bị dọa tới mức hoảng sợ, sau khi hoàn hồn bỗng nhiên nhào vào người Lâm lão gia tử, gào khóc, “Mình ơi, Mình làm sao vậy? Mình mau tỉnh lại đi!”
Khó khăn lắm cô ả mới có được một cuộc sống tốt đẹp, nếu bây giờ lão già này chết, như thế sẽ phải trở lại thời gian cơ cực trước kia hay sao?
Không thể chết được, lão ta tuyệt đối không thể chết được!
“Mấy người còn ngu ngốc ở đó làm gì? Nhanh gọi xe cấp cứu đi!” Lâm Điềm Điềm điên cuồng hét lên với họ, “Hôm nay là các người mời cơm, nếu chồng tôi xảy ra chuyện gì, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các người!”
Lúc này Bà Giang cũng không thèm so đo những lời văng tục của cô ả, vội vàng nói với Giang Hân Yên: “Hân Yên, mau gọi 120 đi! Nếu ông ngoại con xảy ra chuyện, thì phải làm sao bây giờ?”
Người luôn bình tĩnh như Giang lão gia tử, lúc này cũng có chút hoảng hốt.
“Sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Chỉ ngất xỉu thôi, mọi người không cần phải căng thẳng” Giang Hân Yên đảo mắt quét qua một vòng, nhẹ nhàng nói.
Ông Giang và Giang lão gia tử liếc nhìn nhau, như đoán được gì đó, “Hân Yên, con chắc chắn sẽ không có chuyện gì chứ?”
“Chỉ là chút thuốc ngủ mà thôi.” Giang Hân Yên nói.
Bà Giang sửng sốt, “Con bỏ thuốc ông ngoại con để làm gì?”
“Không có gì, gần đây ông ngoại không được nghỉ ngơi tốt, cũng không chịu uống thuốc, con cho ông uống thuốc mà thôi.” Giang Hân Yên hiền lành nói.
Lâm Điềm Điềm không khóc nữa, đứng dậy vọt tới chỗ Giang Hân Yên, “Con điếm này, cô muốn làm gì? Có phải cô muốn hại chết chồng tôi, sau đó xử lý tôi đúng không?!”
Cô ả đưa tay muốn bóp cổ Giang Hân Yên.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!