Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước


“Lục tiểu thư.” Anh lại gọi cô.

“Sở tiên sinh cứ nói.” Lục Tiêu Họa đã đợi nửa ngày cũng không thấy Sở Luật mở miệng, vẫn luôn có vẻ đăm chiêu tư lự, cho nên cô rất phục ai có thể nói chuyện về cuộc đời với Sở Luật, có thể cùng một doanh nhân như vậy mà không bị xẻ thịt lột da cũng thật sự xem như mạng bọn họ lớn.

Sở Luật vươn ngón tay, nhẹ nhàng búng vào chiếc ly trước mặt, chất lỏng màu trắng trong ly cũng dao động theo một chút.

“Cô tặng con gái tôi một cái bùa bảo hộ, tôi tới cảm ơn cô.”

Bùa bảo hộ? Lục Tiêu Họa lúc này có chút không kịp phản ứng, cô sờ sờ cổ mình, dường như thiêu thiếu vật gì đó, mà theo như lời Sở Luật nói bùa bảo hộ chính là mảnh gỗ đó sao.

“Anh nói mảnh gỗ đó sao?” Cô hỏi.

Mảnh gỗ, cũng đúng thật là như vậy. Sở Luật nhớ tới hình dáng chiếc bùa, kỳ thật rất vuông vắn, có điều được làm từ gỗ hương, nghe nói có thể dưỡng nhân tâm hồn, có phải thật sự cô lại không biết.


“Cái đó…” Lục Tiêu Họa lại sờ lên cổ mình, sau đó chỉnh áo lại một chút. “Tiểu Vũ Điểm thích nên tôi cho bé, cũng không phải đồ đáng giá gì.”

“Là không đáng tiền.” Sở Luật xoa xoa ngón tay trái đeo nhẫn của mình. “Đó là một khối gỗ hương, thân gỗ không đáng giá nhưng lại được thỉnh từ chỗ một vị cao tăng.”

“Sao anh lại biết?” Lục Tiêu Họa buông ly xuống, cảm giác Sở Luật dường như đang muốn nói gì đó nhưng anh cứ lưu một câu nói nửa câu, cảm giác mông lung này thực sự khiến người khác không thể thích.

“Vì sao tôi biết nói ra có tác dụng không?” Sở Luật khẽ nhếch môi. “Nói cho cô nghe cô cũng không nhớ được.”

Một đao bổ xuống, hiện tại Lục Tiêu Họa phiền nhất chính là những lời này. Rõ ràng mọi người đều biết nhưng chỉ có cô là không biết, mà bọn họ cuối cùng đều có những câu chọc vào lòng cô. Kỳ thật bọn họ đều biết chuyện của cô trước kia, Thẩm Vi biết, Cao Dật biết, Sở Luật cũng biết nhưng lại không ai nói cho cô cả, cuối cùng là cho cô một câu ‘có nói cô cũng không biết’.

Đúng vậy, cô không biết, nhưng chính bởi vì không biết cho nên mới muốn hỏi, bọn họ cả đám như vậy đều không nói cho cô thì sao cô có thể biết.

Cô buồn bực vén tóc của mình đứng lên, không nói thì cô còn ngồi đây làm cái gì. Cô xoay người rời đi, Sở Luật cũng không ngăn cản, anh vẫn như cũ xoa xoa ngón tay đeo nhẫn của mình, hốc mắt anh hơi hồng hồng.

Môi anh khẽ nhích dường như nói ra hai tiếng gì đó nhưng âm thanh quá nhỏ…

Không biết bao lâu sau, ly sữa bò trước mặt đã nguội, anh vẫn còn ngồi đây.

Anh nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, cần đi đón con gái.

Con gái bảo bối của anh.

Anh chạy xe tới trước nhà trẻ rồi dừng lại, anh xuống xe đi tới cửa nhà trẻ, cửa mở ra, một đám trẻ con ngây thơ đáng yêu đều được các cô giáo dẫn ra.

Sở Luật liếc một cái liền nhận ra con gái xinh đẹpc ủa mình, tiểu gia hỏa tuy rằng mặc đồng phục của học sinh nhưng vẫn có thể thấy được là đứa trẻ xinh đẹp nhất.

“Ba…”


Tiểu Vũ Điểm cõng theo cặp sách chạy tới.

Sở Luật vươn tay ôm con gái lên.

“Hôm nay có ngoan không?” Anh hỏi con gái, cô giáo bên cạnh tự động nói hoạt động trong ngày hôm nay của Tiểu Vũ Điểm nói cho anh.

“Tiểu gia hỏa rất ngoan, ngoan ngoãn uống nước, cũng ngoan ngoãn ăn cơm, giữa trưa cũng có ngủ, còn khiêu vũ cho các bạn học xem, mọi người vỗ tay rất nhiều.”

Sở Luật nhéo nhéo má con gái, quả nhiên gần đây bảo bảo đã béo hơn một ít, mặt cũng bầu bĩnh hơn, mềm mại mịn màng, sắc mặt rất tốt, hơn nữa gần đây hình như cũng cao hơn.

“Lát nữa về nhà ba sẽ đo lại cho con, bảo bối của cha hình như đã cao hơn rồi.”

“Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy thế.” Cô giáo một bên không ngừng gật đầu. “Gần đây bé đã cao hơn, chân dài tay dài, hẳn giống Sở tiên sinh, sau này có thể làm người mẫu.”

Sở Luật bóp bóp tay con gái, thích nhất người khác khen con gái anh xinh đẹp.

Anh bế con gái ra xe, đặt bé lên ghế cho trẻ em, lại đem ly nước cho con gái để bé uống nước.  Ngày hôm sau anh mang con gái tới bệnh viện làm kiểm tra thân thể.

“Ba, phải lấy máu sao?”

Tiểu Vũ Điểm đã rất quen việc lấy máu.

“Ừ, lấy một chút.” Sở Luật xoa xoa đầu con gái. “Bảo bảo sợ không?”

Tiểu Vũ Điểm lắc lắc đầu: “Ba, Tiểu Vũ Điểm không sợ.”

“Thật ngoan.” Sở Luật khen con gái, lỳ thật phải lấy máu con gái anh cũng rất đau lòng, còn nhỏ như vậy, cánh tay nhỏ nhắn tinh tế như vậy anh có khi cũng không dám nhìn một cái.


Hiện tại cuối cùng anh cũng hiểu câu nói kia, cái gì mà kêu thương con mẹ thương trong lòng, tuy anh không phải là mẹ mà là cha, cha với mẹ cũng tương đồng.

Anh bế con gái ngồi xuống, quả nhiên phải lấy máu, mà lần này là trích ở đầu ngón tay một ít máu.

Sở Luật đem tay con gái đặt lên cửa sổ, ngón tay nho nhỏ trong suốt dường như có thể nhìn thấy từng mạch máu nhỏ tinh tế trên ngón tay, khi chiếc kim đâm xuống Sở Luật xoay mặt đi, không đành lòng nhìn.

Tiểu Vũ Điểm ngoảnh mặt qua, sau đó lấy đầu mình cọ cọ vào cổ ba.

“Ba, Tiểu Vũ Điểm không đau, không đau chút nào cả.”

Sở Luật xoa đầu con gái, ngón tay cũng đặt lên trên tay con.

Đến khi không còn đổ máu anh mới buông tay con gái ra, liền thấy trên ngón tay nhỏ nhắn kia có một điểm nhỏ nhỏ do kim chọc vào.

Sở Luật lại đưa con gái đi kiểm tra những phương diện khác.

“Thật nhanh lớn, đã cao thêm 3 centimet.” Bác sĩ đo thân thể Tiểu Vũ Điểm một chút, anh nhận ra Tiểu Vũ Điểm, mỗi năm Sở Luật đều mang con gái tới đây kiểm tra.

Đứa nhỏ này rất ngoan, rất nghe lời, lúc kiểm tra cũng không khóc, rất phối hợp. Lúc ban đầu tới gầy giống như con gà con, hiện tại cuối cùng cũng đã mập mạp một chút, có thể thấy được cha bé nuôi rất tốt.

“Ba, con cao hơn rồi.” Tiểu Vũ Điểm vui vẻ chạy tới trước mặt Sở Luât, bé kiễng chân lên, tay cũng nắm lấy áo Sở Luật.

“Ba, khi nào Tiểu Vũ Điểm có thể cao giống như ba?”


Nhấn Mở Bình Luận