Chức nghiệp Pháp sư nổi tiếng với việc sở hữu rất nhiều kỹ năng khác nhau, với đa dạng chủng loại từ những kỹ năng sử dụng các nguyên tố tự nhiên như Hỏa Cầu, Tường Băng, Lốc Xoáy... Đến những kỹ năng liên quan đến việc sử dụng lực lượng linh hồn như nguyền rủa, chúc phúc, phong ấn...
Thậm chí một số trong đó như dịch chuyển, triệu hồi, hắc ám...Còn dính dáng đến nhiều loại pháp tắc thần bí khác
Chúc nghiệp Pháp sư cũng được phân nhánh khác nhau tùy vào mỗi Pháp sư, như Đàm Sương kiếp trước là một Pháp sư tự nhiên am hiểu sử dụng nguyên tố Băng, còn như Lý Uyển Nhi kiếp trước lại là một Pháp sư hắc ám - hệ triệu hồi thích chơi với Dạ Quỷ.
Tuy nhiên không phải ai muốn cũng có thể trở thành Pháp sư, nó có yêu cầu đặc biệt nào đó mà con người giải thích gói gọn trong hai chữ "Thiên phú". Không quan trọng đến chỉ số cao thấp, nhưng một số người học rất nhanh nhưng một người lại học cực kỳ lâu.
Nhưng tới giờ Tô Vũ vẫn không tin thứ gọi là "Thiên phú", chắc chắn những người có tố chất trở thành Pháp sư kia có một thứ gì đó trong cơ thể khác với người bình thường, nhưng chưa được tìm kiếm ra mà thôi.
Còn con Goblin trước mặt này, hắn cũng không biết nó phát triển theo hướng nào. Trên cơ thể nó ngoài kỹ năng Hỏa Cầu, Tường Băng, Sơ Cấp Nguyên Rủa ra. Tô Vũ còn thấy được mấy chục loại kỹ năng tạp nham khác.
Chắc cũng vì vậy mà dù đã khá lớn tuổi, cấp độ cũng không thấp nhưng kỹ năng của nó lại không cao. Có lẽ đây chính là do nó chọn, dù sao việc lựa chọn đi theo một hướng rõ ràng thì cấp độ kỹ năng sẽ rất cao. Nhưng cũng dễ dàng bị nhìn ra nhược điểm để khắc chế.
Dù có như vậy, pháp sư vẫn mãi là pháp sư, hắn chỉ cần đợi cho lượng MP trong cơ thể nó tiêu hao hết, cũng là lúc nó phải nhận án tử. Cũng vì vậy, pháp sư thường sử dụng phương thức chiến đấu nhanh nhất để giết chết đối thủ.
Tộc trưởng Goblin từ trong màn sáng giơ cây gậy lên rồi chỉ về phía Tô Vũ, miệng phát ra những câu chú ngữ khó hiểu. Sau khi câu chú ngữ vừa kết thúc, một trận đồ từ phía trước cân trượng hiện lên. Từng chùm hỏa cầu từ phía trong đó bắt đầu hiện ra, chúng bay với tốc độ rất nhanh về phía hắn.
Giơ lên cây kiếm đã được bộc một lớp Emeraline, hắn chém mạnh về phía những quả cầu rồi nhân lúc màn sáng phòng ngự vừa tắt. Hắn sử dung "Phong Ủng" bắn nhanh về phía trước nhằm ngăn cản pháp thuật tiếp theo của con Goblin.
【Thiểm ảnh kiếm】
Khoảng cách hai bên quá gần khiến nó chưa kịp hoàn thành chú ngữ, Goblin vội đưa gậy lên đỡ kiếm của Tô Vũ nhưng không kịp. Sử dụng "Thiểm ảnh kiếm" tốc độ kiếm của hắn đã được tăng phúc, thêm việc Goblin chỉ số nhanh nhẹn quá thấp.
" Phụp phụt "
Lưỡi kiếm của hắn đã găm chặt vào bả vai của con Goblin từ từ hướng về phía ngực.
Thấy tình thế không ổn, Goblin cắn răng, biểu cảm cũng trở nên cực kỳ dữ tợn. Miệng nó bắt đầu đọc lên những câu thần chú khó hiểu. Lần này, sau mỗi câu nói ra đều kèm theo từng đợt khói xám bay ra khỏi miệng.
Cơ thể nó cũng già đi, lớp da màu xanh lục đã ngả sang màu xanh xám, khuôn mặt đã già nua nay càng thêm nhiều vết chân chim, ánh mắt nó nhìn về phía Tô Vũ như đang nhìn một người chết.
Dự cảm thấy chuyện có vẻ không ổn, hắn vội quay người rời đi, nhưng con Goblin già đã từ bỏ mọi phòng ngự lấy tay nắm chặt vào người hắn.
Rồi khi câu thần chú vừa kết thúc, trong hóc mắt của hai chiếc đầu lâu bõng nhiên sáng lên. Hai làn khói xanh lục từ cây trượng quấn vào nhau rồi bắn thẳng về phía hắn với tốc độ nhanh đến mức không kịp phản ứng.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trình Ngữ Lam, Em Là Của Tôi
2. Lâm Tổng Chúng Ta Là Gì Của Nhau?
3. Lưới Tình: Đại Boss Siêu Cuồng Bạo, Nhẹ Chút Thôi
4. Thế Thân
=====================================
【Kiểm tra thuộc tính hai bên】
【Kiểm tra không thông qua】
【Ngươi nhận kỹ năng "Sơ cấp Nguyền rủa" ảnh hưởng】
【Kiểm tra chỉ số kháng tính】
【Ngươi giảm hiệu ứng ảnh hưởng đi 5 %】
【Ngươi rơi vào trạng thái mất máu mỗi 1 giây mất 9.5% HP duy trì trong 1 phút 】
【Ngươi rơi vào trạng thái hoảng sợ, không thể sử dụng kỹ năng trong 20 giây】
【Ngươi rơi vào trạng thái thiêu đốt, vết thương tiếp nhận bất kỳ kỹ năng hồi phục trong 1 phút】
Dù biết bản thân đã rơi vào tình thế chắc chắn phải chết. Nhưng lưỡi kiếm của Tô Vũ vẫn liên tục cắt qua cơ thể của Goblin già. Mà nó cũng không quan tâm, để lưỡi kiếm cắt qua tim mình.
Trước khi chết, nó nở một nụ cười kỳ dị rồi nói thì thứ gì đó. Tuy không hiểu, nhưng hắn đoán được ý nghĩa của nó là "Gặp lại ở thế giới bên kia".
Tô Vũ đã rơi vào tình huống vô giải, hắn bắt đầu cảm nhận được một thứ gì đó đang gặm nhấm từ sâu trong cơ thể hắn. Sau mỗi giây lượng máu của hắn giảm đi gần một phần mười, lại không thể sử dụng được bất kỳ kỹ năng chủ động nào. Kỹ năng "Lời chúc phúc của của thần Khnum" cũng đã mất đi tác dụng.
Hắn nghĩ đến việc mình biến thành Người Sói. Nhưng rồi lại lắc đầu, hắn vẫn đang trong tình trạng bị thiêu đốt, năng lực khôi phục của Người Sói cũng đã không giúp ích được gì.
Có lẽ lần này hắn thật sự phải chết.
Tiếng nhắc nhở về lượng máu đang giảm sút liên tục vang lên, 80 %, 70 % rồi xuống 20 %. Khuôn mặt của Tô Vũ cũng bắt đầu trở nên gầy gò nhăn nheo như một người bệnh sắp chết.
Hiện tại thứ hắn có thể làm duy nhất là mong những suy đoán của mình về cái chết ở trò chơi là sai.
【Lượng máu của ngươi đã xuống dưới 15 %】
Chưa đầy 10 giây, hắn từ một người khỏe mạnh nay đã không khác một bộ xương di động. Từng đám khói xanh đang không ngừng bốc lên trên cơ thể hắn. Nó dường như có sinh mạng, liên tục vườn quanh cơ thể khiến hắn
Phía bên kia, Người Sói và Goblin vẫn đang điên cuồng tấn công nhau, không ai chú ý đến hắn.
Rồi giây cuối cùng cũng kết thúc, đám khói xanh từ trên đỉnh đầu hắn bốc lên rồi biến thành hai bộ xương người rồi lao về phía hắn.
" Ọc ọc ọc "
【Lượng máu của ngươi đã xuống dưới 1% 】
【Ngươi sắp chết】
Phun ra một ngụm máu tươi, Tô Vũ nằm dài trên mặt đất. Cái cảm giác quen thuộc ấy lại một lần nữa kéo đến, đôi mắt của hắn dần trở nên đờ đẫn, cơ thể dường như đã mất đi toàn bộ sức lực. Mọi thứ xung quanh cũng dần trở nên mờ đi.
Theo từng đốm sáng từ trên người hắn bắt đầu bốc lên, mí mắt của hắn cũng đã cụp xuống, cơ thể cũng trở nên nhạt dần, nhạt dần, rồi trở nên trong suốt.
Một biến cố xảy ra, từng đám sương mù tràn ngập oán niệm của người Row bắt đầu hội tụ về phía hắn. Dưới đất, từng sợi rễ cũng từ vũng máu của hắn vươn lên rồi từ từ quấn quanh cơ thể hắn đưa hắn xuống dưới đất.
【Ngươi đang bị năng lượng không biết ảnh hưởng】
【Trạng thái nguyền rủa bị vô hiệu】
【Trạng thái đốt cháy bị vô hiệu】
Nhưng lúc này hắn lại không biết gì cả, thứ duy nhất hắn cảm nhận được là một cảm giác ấm áp, tựa như một đứa trẻ đang được người mẹ ôm ấp trong lòng. Hắn ngủ rất sâu rất sâu, đã lâu lắm rồi hắn mới có một giấc ngủ thoải mái đến như vậy.
Không biết thời gian đã trả qua bao lâu, một tia sáng chiếu vào mặt làm cho hắn tỉnh giấc. Che đi ánh sáng đang chiếu vào mình, cố nheo mắt để nhìn xung quanh. Lúc này hắn đang nằm trên một thảm cỏ xanh mướt, xung quanh là những rặng cây um tùm.
" Hi hi hi "
Tiếng cười của trẻ con làm hắn ngoái đầu nhìn lại, một ngôi làng nhỏ đang ở ngay sau lưng hắn. Những ngôi nhà ở trong lòng của cây cổ thụ, từng đứa bé có nước da màu xanh lục đang chạy đua với nhau, bọn chúng đang chơi với nhau không hề quan tâm đến Tô Vũ.
" A, xác chết bò dậy kìa. Chạy thôi "
Đám trẻ không phải không quan tâm hắn, mà có lẽ hắn nằm ở đó quá lâu đến mức bọn trẻ lúc đầu còn hoảng sợ nhưng sau đó đã thành thói quen.
Tô Vũ vươn tay về phía những đứa trẻ đang hoảng sợ nói: " Mấy em đừng sợ anh chưa chết mà "
Mà lúc này đến lượt Tô Vũ hoảng sợ, bởi vì lúc nãy hắn chỉ quan tâm xung quanh mà không để ý đến bản thân. Nhưng để ý mới khiến hắn giật mình, trên cơ thể hắn đầy những hoa văn màu xanh lục, chúng phủ kính toàn bộ cơ thể của hắn.
Một âm thanh từ trong làng vang lên: " Ngươi tỉnh rồi hả? "
...
"Tự do! sao có thể dựa vào kẽ địch ban phát! tự do chính bản thân mình giành lấy"
" Tự Do nào mà không cần phải trả giá - Thái Bình nào không nhuốm mùi máu tanh?"