Sau khi tập luyện thể thao với Cao Tuấn xong. Hắn cũng moi ra được toàn bộ thông tin.
Hai người Cao Tuấn và Sở Nhật Nam đã quen biết được một thời gian, nguyên do bắt đầu từ bố của hắn. Trong một lần gặp mặt của hai gia đình, tất nhiên không có hắn ở đây, thì bố hắn đã vô ý tiết lộ ra trong nhà đang dấu một nhà khoa học đại tài.
Bố của Nhật Nam thì không quan tâm, với ông khoa học tốn rất nhiều tiền lại chưa chắc đạt được thành quả, nhưng Nhật Nam lại khác. Hắn biết được Tô Vũ đã chuẩn bị cho tận thế từ lâu, việc nhà hắn nuôi một nhà khoa học chắc chắn không phải nhân vật tầm thường.
Vì vậy hắn đã hỏi bố hắn về Cao Tuấn, mà bố hắn thấy sự tình bại lộ cũng không quan tâm.
Thứ nhất là Tô Vũ và Nhật Nam đã làm bạn từ nhỏ, ông cũng hiểu tính cách của hắn. Thứ hai là ông cũng rất đau đầu với Cao Tuấn, hai ba hôm lại nảy ra những ý tưởng quái lạ, mà ông lại không dám nhờ ai, chỉ có thể tự đi hỗ trợ, giờ có một đối tượng tự dâng tới cửa, ông rất vui vẻ nhường chức vụ này lại. Thứ ba là tận thế còn mấy ngày nữa sẽ bắt đầu, giỏi thì tới mà bắt.
Nhưng ngoài dự đoán của hắn, tuy hai người bọn họ đúng là đang liên hợp để chuẩn bị làm điều xằng bậy. Nhưng hắn chỉ là một trong rất nhiều đối tượng bị nhắm đến mà thôi.
Theo như Cao Tuấn kể thì bộ giáp này đã được chính hắn nghiên cứu từ rất lâu, mà nguồn cơn của ý tưởng không phải đâu ai xa lạ mà chính là hắn. Cao Tuấn sau lần thí nghiệm thành công trên cơ thể Tô Vũ, hắn bắt đầu suy nghĩ làm sao để khiến cho bản thân cũng giống như Tô Vũ.
Sở Nhật Nam đã đến, hai người bọn họ quả nhiên ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Hai phản diện gặp nhau như thấy được tri kỷ, bắt đầu nghĩ ra đủ mọi trò trên trời dưới đất. Từ việc làm sao để thống nhất giang sơn thu về một cõi, cho đến chiến tranh giữa các vì sao.
Nói đến bản nghiên cứu của Cao Tuấn chính là việc nghiên cứu cải tạo gen để làm sao con người có thể biến đổi giống như Tô Vũ. Nhìn thấy bản nghiên cứu, Nhật Nam vừa xem xong bộ phim Avengers: End Game lại nảy lên một ý tưởng rất trẻ con. Nhưng ý tưởng đó lại có khả năng thành công cao hơn của Cao Tuấn.
Nguyên văn ý tưởng của hắn là thay vì sử dụng thiên phú để bao phủ quanh người thì không bằng làm một bộ giáp ở bên ngoài sẵn rồi sau đó lại cho nó trở thành một bộ phận cơ thể. Ý tưởng này của hắn như đánh thức Cao Tuấn khỏi cơn mê, cho hắn một hướng phát triển mới.
Nghĩ liền làm, nhưng ngay lập tức hắn gặp vấn đề. Bản thân vốn là một nhà khoa học về gen, việc để hắn chế tạo một bộ áo giáp phù hợp đúng là làm khó hắn.
Nhưng chuyện gì khó đã có Nhật Nam lo, là một người đam mê các bộ phim Marvel lại rất thích sưu tập các mô hình Gundam. Rất nhanh hắn đã chế tạo, hay nói đúng hơn là ăn cắp ý tưởng ra vô số bản thiết kế áo giáp cho Cao Tuấn lựa chọn.
Rồi vấn đề tiếp theo lại đến, mà lần này hắn không còn nhờ được ai nữa mà phải chính hắn nghĩ cách. Bộ giáp trên cơ bản đã xong, nhưng làm sao để khiến cho bộ giáp và người trở thành một lại là một vấn đề.
Nhật Nam đưa ra đề nghị sử dụng chíp cấy vào cơ thể để điều khiển bộ giáp nhưng ngay lập tức bị Cao Tuấn bác bỏ.
Bản thân Cao Tuấn là một nhà khoa học về gen, nếu như cấy chip vào thì có khác gì việc lắp tay giả hay tim giả vào người đâu. Thứ hắn muốn là trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, cả người và bộ giáp trở thành một thể thống nhất.
Ôm ý tưởng như vậy, hắn ngày đếm uy nghĩ cách tạo ra một mối liên kết mà không cần thêm bất cứ phụ trợ nào khác. Đau đầu suy nghĩ ngày đêm để rồi chợt nhận ra một thứ mà hắn quên mất.
Mà thứ để quên đó là "Cá Giác Phổ". Hắn nảy ra một ý tưởng, là Cá Giác Phổ toàn thân là đá, nhưng tại sao nó vẫn có thể chuyển động một cách bình thường. Có lẽ tất cả từ những suy nghĩ rập khuôn trong đầu hắn về cơ thể người hay động vật đều cần phải có máu thịt.
Nghiên cứu cơ thể của Cá Giác Phổ hắn nhận ra một điều là ngoại trừ một phần nhỏ bộ não và nơi cất giấu mảnh vỡ kết tinh ra. Thì Cá Giác Phổ cũng không khác những con cá bình thường khác là mấy, chỉ có điều nó được thay đổi bằng đá mà thôi.
Đã tìm ra được hi vọng, hắn nhanh chóng nghĩ cách để cải tạo bản thân giống như Cá Giác Phổ. Nhưng khi Cao Tuấn kể đến đây, Tô Vũ cũng tẩn hắn một trận vì dán tàng trữ nước sông Tùng Lâm trong người.
Thực ra từ lâu gặp mặt, hắn đã đoán được điều này, sao một người thí nghiệm trên cả mấy nghìn con Zombie ngoài kia. Lại có thể chỉ có một bình nhỏ xíu như vậy được. Vì đại nghiệp, hắn đành phải mắt nhắm mắt mở, nhưng nếu đã bị lộ ra thì phải dùng gia pháp trừng phạt.
Quay trở lại với đề tài nghiên cứu.
Sau khi mổ xẻ, thí nghiệm, trên xác Cá Giác Phổ,nhưng hắn vẫn chưa thỏa mãn. Hắn quyết định ra ngoài đi thu mua một cá thể sống để tiếp tục nghiên cứu.
Cũng không qua bao lâu đã có người đã bắt được một con Cá Giác Phổ bán cho hắn.
Và rồi thành quả đầu tiên cũng tới, hắn đã chế tạo ra một thứ thuốc chích có khả năng biến đổi một bộ phận thần kinh trong cơ thể người. Sau đó lại thiết kế trên bộ giáp lên đó những sợi dây thần kinh điều khiển.
Nếu như thí nghiệm của hắn thành công chắc chắn sẽ trở thành một cuộc cách mạng trong lĩnh vực nghiên cứu gen, và hắn thành công thật.
Một bộ giáp sinh học đầu tiên đã ra đời, đánh giấu bước chuyển mình trong công nghệ sinh học.
Sau khi cấy ghép một dây thần kinh kết nối từ người và bộ giáp với nhau, từ nay hắn đã có thể tùy ý điều chỉnh bộ giáp như một bộ phận cơ thể. Sau này chỉ cần nghĩ ra, mọi thứ đều có thể làm được, việc người có sáu tay nhiều chân đã không phải chuyện viển vong.
Hơn nữa vì sự kết hợp thẳng vào não bộ, việc điều chỉnh cũng nhanh chóng hơn nhiều việc sử dụng giọng nói hoặc thao tác như trên máy móc. Nó cũng có nhược điểm, đó là hiện tại thuốc vẫn chưa hoàn chỉnh, thời gian hiệu quả của nó cao nhất cũng được hai ngày. Nhưng nhìn chung thì nghiên cứu đã cho ra thành quả mỹ mãn.
Rồi hai tên dở hơi này vừa thành công cũng bắt đầu suy nghĩ làm việc xấu, đầu tiên bọn hắn nghĩ tới việc cho Tô Vũ tiêm vào người, nhưng trộn thêm một số thứ không dễ chịu. Sau đó lại nghĩ tới việc đưa vào những bộ giáp một thiết bị tự nổ, để khống chế tất cả những người mang bộ giáp sau đó thống nhất Trái Đất quy về một mối. Và còn rất nhiều ý nghĩ đen tối khác được Cao Tuấn kể ra.
May mắn hắn phát hiện kịp sớm, nếu không sau này sẽ có hai tên độc tài coi mạng người như cỏ rác.Chưa nói đến kế hoạch thành công hay không, nhưng một khi có người phát hiện ra chắc chắn sẽ chết cực kỳ thảm.
Thêm nữa, hai người họ chắc còn chưa biết khi trò chơi phù xuống rất nhiều thứ ở cuộc sống hiện thực đều không thể thực hiện, thiết bị máy móc như thiết bị nổ sẽ là một trong những thứ đó.
Tô Vũ trầm ngâm một lúc rồi hỏi: "Bộ giáp này sản xuất hàng loạt có khó không?"
Cao Tuấn xoa xoa bên mặt đang hơi đỏ nói: "Nếu có đủ máy móc thì việc sản xuất hàng loạt không khó. Nhưng thứ còn thiếu là nước sông Tùng Lâm."
Hắn nói một vấn đề nhưng Tô Vũ lại nghe thành hai vấn đề. Thứ nhất là máy móc không thể sử dụng khi trò chơi phủ xuống, cũng có nghĩa không thể sản xuất hàng loạt được. Thứ hai là nước sông Tùng Lâm rất ít, mà thời gian hiệu lực của thuốc cũng chỉ có hai ngày.
Suy nghĩ một lúc hắn cũng chỉ tìm ra được cách giải quyết tạm thời cho vấn đề một. Đó là ngay lúc này phải chế tạo lập tức càng nhiều bộ giáp càng tốt để sau này sử dụng. Còn vấn đề hai thì hắn bó tay, cũng chỉ có thể nhờ Cao Tuấn tiếp tục suy nghĩ tìm cách cải tiến mà thôi.
...