Cao ốc trụ sở chính công ty Hồng Hổ, phòng Đổng Sự Trưởng.
Bàn làm việc được điêu khắc trạm trổ tinh xảo, lại phết lớp sơn màu đỏ cao cấp. Trên tấm thảm lông dài màu xanh, một con mãnh hổ màu đỏ được in ở giữa. Không khí trang trọng có phần như bức tử người khác. Khiến người ta có sức ép như bị núi Thái Sơn đè. Những người bước vào đây đều cảm thấy khó thở.
Liễu Mi ngồi đằng sau chiếc bàn làm việc. Một đôi mắt phượng nhắm khe khẽ, lâu lâu lại nhìn vào ti vi tinh thể lỏng ở phòng nghỉ của phòng làm việc. Cuối cùng hướng ánh mắt nhìn về những tay thuộc hạ đang cung kính đứng ở trước mặt nàng.
Văn phòng này vốn dĩ thuộc về cha nàng, Liễu Tứ Hải. Sau này Liễu Tứ Hải tuổi đã cao, bắt đầu về hưu. Liễu Gia chỉ có mình nàng và người anh trai. Gia tộc đổi mới thay cũ, đương nhiên không tránh khỏi sự tranh giành quyền lực. Cho đến khi Liễu Tứ Hải dẹp yên thị phi, chính tay giao quyền điều hành công ty Hồng Hổ cho người con gái mà ông luôn tự hào. Cuộc tranh giành quyền lực mới dần dần được dẹp bỏ, mới được thái bình như thế.
Bây giờ Liễu Mi đang ngồi trên chiếc ghế rộng tượng trưng cho người cầm quyền Hồng Hổ. Khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp và tuổi tác không tương xứng với quyền uy và sự thành thục của nàng.
Hai mươi tuổi đã điều hành một công ty lớn Hồng Hổ. Hai chân đi trên hai con đường chính và tà. Giữa mạng lưới được tạo thành bởi quyền lực và thế lực và những quan hệ phức tạp, Liễu mi rong chơi ở trong đó. Mọi việc đều thuận lợi. Lúc cần phải nặng tay, thủ đoạn của nàng còn cay độc hơn phụ thân nàng. Lúc cần xoa dịu lòng người, nàng không tiếc tiền tài, rút lui còn nhanh hơn ai khác.
Bất luận là chính hay tà, đối thủ của nàng đều nói là không được coi thường cô gái nhỏ bé này. Bởi vì người phụ nữ này tuy nhỏ tuổi nhưng có phản ứng nhạy bén như con báo. Có tính cách xảo trá tàn nhẫn như beo sói. Còn có tim gan tàn ác như rắn độc.
Một người phụ nữ hai mươi tuổi. Nếu như nhờ vào sự chống lưng của cha mà ngồi vào vị trí cao như thế. Vị trí này tất nhiên không thể nào ngồi lâu được. Sự thật là, từ khi Liễu Tứ Hải đưa con gái lên vị trí cao nhất. Căn bản là không ngó ngàng gì đến việc của Hồng Hổ bang nữa. Liễu Mi không những ngồi trên ghế này lâu vậy, mà còn khiến cho việc kinh doanh của Hồng Hổ bang ngày càng đi lên. Nếu như người không có bản lĩnh gì cả liệu có làm được như vậy không?
Trong văn phòng, một người trung niên có vẻ như là giám đốc đang nhỏ nhẹ hồi báo công việc với Liễu Mi. Hắn chính là người phụ trách tất cả những công việc kinh doanh chân chính của Hồng Hổ bang.
Liễu Mi sau khi tiếp quản Hồng Hổ bang đã tiến hành cải cách công ty. Nàng dẹp bỏ thời kì chính tà bất phân, không khí u ám bao trùm công ty của Liễu Tứ Hải. Sau đó phân biệt rõ ràng hai chữ chính và tà, hai loại kinh doanh tách ra mà làm, tuyệt đối tránh giao vào nhau.
Nhưng vẫn không thể nào xóa bỏ hết toàn bộ sự kinh doanh đen tối trước đây, Liễu Mi chỉ có thể cố gắng tách chúng ra. Như vậy tương lai cho dù bên chính phủ không thuận đi nữa, Hồng Hổ ít nhất vẫn còn vài phần nguyên khí.
“Đại tiểu thư! chính phủ tháng trước đem đất thổ cư phía tây Ninh Hải ra đấu giá. Chúng ta đã đưa đơn đấu giá đến chính phủ. Căn cứ vào suy đoán của những người thẩm định giá cả ở công ty của chúng ta, giá mà chúng ta báo ra xác suất trúng thầu khá lớn, vượt qua 50%. . .”
Liễu Mi gật gật đầu, nói:
“Miếng đất thổ cư này chúng ta không phải mua để bán lại. Cho nên cũng không dự tính thu lợi gì trên mảnh đất này. Trúng thầu là chuyện nằm trong dự đoán. Căn cứ vào sự phát triển của chính phủ vào năm sau, thì trong tương lai khu phía tây ngoại ô Ninh Hải sẽ là trọng điểm kinh tế. Chúng ta sẽ xây một khách sạn năm sao trên mảnh đất này, hấp dẫn đầu tư và du khách. Chúng ta đi con đường phía trên cao. Chẳng những có thể kiếm thêm nhiều lợi ích, cũng để lại cho chính phủ ở tây ngoai ô một dấu hiệu kiến trúc, gián tiếp ủng hộ sự thu hút đầu tư của chính phủ. Tin rằng thị trưởng Từ sẽ không phản đối. Qua hai ngày ta mời thị trưởng Từ đến dự tiệc. Ta sẽ nói cách nghĩ của chúng ta cho hắn nghe. Có thể hắn sẽ nghiêng về chính sách của Hồng Hổ chúng ta.”
Giám đốc chần chờ một chút, nói:
“Thế nhưng mà đại tiểu thư. . . Vừa rồi Đằng Long quốc tế phái người tới tiếp xúc với Hồng Hổ chúng ta, miếng đất thổ cư này có chút phiền toái. . ."
Advertisement
Liễu Mi khẽ nhíu mày.
“Đằng Long quốc tế?”
“Đúng thế, đại tiểu thư! Đằng Long quốc tế phái trợ lý tổng giám đốc tới, ả đại diện cho Đằng Long nói với chúng ta là Đằng Long quốc tế đối với miếng đất số 85 cũng rất là hứng thú. Hi vọng Hồng Hổ chúng ta nhường một bước. Để thể hiện sự bồi thường cho Hồng Hổ chúng ta, Đằng Long quốc tế đồng ý chuyển nhượng giá rẻ một tòa cao ốc cũ ở trung tâm thành phố Ninh Hải cho chúng ta.”
Liễu Mi nhíu mày, im lặng không nói gì.
Giám đốc do dự nói:
“Đại tiểu thư! Miếng đất số 85 này công ty chúng ta đã tốn nhiều sức người sức của vào đó, còn tốn rất nhiều tâm huyết. Nếu như nhượng lại cho Đằng Long, tổn thất của chúng ta không đơn giản là tiền. Tôi đề nghị chúng ta tốt nhất không nên nhượng bộ….”
Liễu Mi suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cắn răng một cái, ngón tay nhỏ nhắn gõ mạnh vào bàn, nói:
“Nhường cho bọn họ! Xuất thân của Đằng Long quốc tế rất lớn. Nghe nói còn có sự chống lưng của chính phủ. Cấp bậc không chỉ là đệ nhất cấp tỉnh. Giống như công ty Hồng Hổ của chúng ta, lúc trước bị người ta nắm đuôi quá nhiều. Chúng ta không thể đắc tội với Đằng Long. Miếng đất số 85 nhường cho bọn họ, nhưng chúng ta sẽ không lất Đằng Long một xu bồi thường nào cả. Ta muốn Đằng Long ghi nhớ trong lòng mối ân tình này. Sau này sẽ có lúc cần đến sự giúp đỡ của bọn họ. Giúp ta hẹn trợ lý tổng giám đốc của Đằng Long ra uống trà. Ta muốn thông qua ả quen biết với tổng giám đốc Đằng Long.”
“Vâng, đại tiểu thư.”
Giám đốc khẽ cúi người.
Liễu Mi đã thiết lập quyền lực ở Hồng Hổ. Mọi quyết định của nàng, người bề tôi chỉ có thể dựa theo mà làm. Không được bất kì ý kiến phản đối nào.
Advertisement
Giám đốc vừa quay người bước ra cửa thì một người trung niên khác đi vào. Người này không giống với người kia. Trên người hắn toát lên một luồng khí giang hồ rõ rệt.
“Đại tiểu thư! Tên lưu manh mà người muốn tìm. Bọn thuộc hạ đã tìm thấy rồi…..”
Liễu Mi sững người.
“Lưu manh gì?”
“Tên lưu manh mà mấy ngày trước giúp đám cảnh sát phá vụ án giết người của Vương Sạn ấy…. Haha.. Đại tiểu thư quý nhân việc nhiều, sao có thể nhớ việc nhỏ nhặt như vậy. Không nhớ cũng là chuyện bình thường thôi.”
“Ta muốn nghe! Ta muốn biết! Một tên lưu manh tham sống sợ chết tại sao vào lúc sinh tử, lại đột ngột có dũng khí lớn như thế? Dám một mình đánh ba tên cướp hung ác, điều gì khiến ngươi có sức mạnh như vậy?”
Diệp Hoan thở dài, giọng nói có chút tắc nghẹn:
“Có biết tại sao hôm nay tôi dám liều mạng với bọn cướp không? Không phải là vì dũng khí. Tôi sợ chết hơn bất cứ ai. Càng không phải vì chính nghĩa. Chính nghĩa là tạp chủng chó má đẻ ra! Nguyên nhân của tôi rất đơn giản, ba vạn mấy này không thể bị cướp được. Đây là hy vọng cả mùa đông của bọn em tôi. Tôi mất mạng không sao, nhưng tôi không thể mất tiền… Cô đã thấy qua ký túc xá của Phúc Lợi Viện rồi chưa? Mười gian phòng lớn. Một hàng giường lớn, chính giữa đốt lò than, cửa sổ bị bể không có tiền thay. Lão viện trưởng dùng tấm gỗ đóng lên đó, lại không dám đóng chết vì sợ bọn trẻ khi ngủ hít phải than trúng độc. Bên ngoài gió lạnh lùa vào, bọn trẻ lạnh đến run người. Mỗi khi mùa đông đến, tay chân, khuôn mặt các em đều lạnh đến nứt da, ngón tay sưng đến giống như cái cán bột. Mỗi lần nhìn thấy tim ta đau đến nỗi có kim đâm vào người vậy…..”
“Có lúc trong viện tiền cứu trợ không kịp đến. Kinh tế khó khăn, bọn trẻ hiểu chuyện tự giác đi lượm vỏ chai, đồ hộp bán lấy tiền. Vì cái bình một hai xu, mà nhỏ bị ăn mày, người lượm ve chai đánh đến sưng đầu bể trán, bị con chó của người giàu rượt chạy khắp vùng đồi núi. Trên bàn chỉ có duy nhât một miếng thịt. Trẻ lớn gắp cho trẻ nhỏ, trẻ nhỏ gắp cho trẻ nhỏ hơn. Quay một vòng hai mươi mấy người, miếng thịt đó vẫn là miếng thịt đó, một chút cũng không mất. Đều không nỡ ăn, đều muốn để cho người khác ăn. Mỗi khi như thế, lão viện trưởng đều một mình ngồi ở góc tường len lén quẹt nước mắt, khóc cũng không dám khóc lớn tiếng….”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!