Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
Một bên vừa vặn nhìn thấy sườn mặt Thẩm Khê tinh, đồng nghiệp bồi thêm một câu.

"Em gái cô xinh đẹp như vậy, yêu đương cũng là lẽ bình thường, có điều sẽ khác ít nam sinh theo đuổi."

"Mọi người đoán mò cái gì?"

Thẩm Hủy vô ngữ nói.

"Đó là bạn học hồi cấp ba của con bé thôi"

Thẩm Hủy từng gặp qua Từ Triệt, cũng biết em gái cùng hắn quan hệ không tồi. Nhưng mà đó là tình yêu sao... Cũng không phải không có khả năng. Thẩm Hủy nhìn một cao một thấp, hai người rất xứng đôi, dường như suy tư điều gì .

Buổi tối về đến nhà, Thẩm Hủy thử hỏi Tống Tử Hoành.

" Anh còn nhớ người tên Từ Triệt không?"

"Nhớ, có chuyên gì sao? "

Tống Tử Hoành đang lấy ra áo ngủ chuẩn bị tắm rửa.

"Đêm nay anh có việc cần xử lí nên sẽ ngủ ở phòng sách."

Thẩm Hủy cũng không để ý, dù sao cũng không có sinh hoạt, hắn ở đâu ngủ ở đâu có gì khác nhau.
"Khê Khê cùng hắn còn liên hệ sao?"

Nhắc tới Thẩm Khê, Tống Tử Hoành vốn dĩ còn tùy ý nghe bỗng nhiên cảnh giác.

"Không rõ lắm," - hắn tùy ý hỏi.

" Sao vậy? Vì sao lại hỏi như vậy? "

"Không có gì, hôm nay nhìn thấy bọn họ ở bên nhau dạo trong vườn trường."

Thời gian Thẩm Hủy nói chuyện này, cố ý nhìn một chút biểu tình trên mặt Tống Tử Hoành. Nhưng hắn làm sao dễ dàng bị nhìn thấu như thế, sắc mặt hắn vô dị, động tác không có một tia tạm dừng, ngữ khí bình đạm nghe không ra điểm gì khác thường.

"Bọn họ trước đây từng quen biết, cùng nhau dạo vườn trường cũng không kỳ lạ."

Câu nói này nói cho Thẩm Hủy nghe, cũng như là đang nói cho chính mình nghe. Cầm quần áo ra cửa, chưa đi đến phòng tắm, ngược lại đi hướng thang lầu.

Chờ Thẩm Khê mở cửa, Tống Tử Hoành rốt cuộc nhịn không được, đem nữ nhân hung hăng áp đến trên tường cúi đầu chính một trận hôn nồng nhiệt, giống như đang tuyên thệ chủ quyền.
"Anh lại muốn rồi?"

Thẩm Khê bị hắn hôn ngây ngốc, tay nhỏ quen cửa quen nẻo duỗi đến hạ thể hắn sờ sờ, phát hiện đoàn đồ vật kia vẫn mềm, bộ dáng không giống như là muốn làʍ t̠ìиɦ, vì thế càng ngốc. Tống Tử Hoành không trả lời, mà là cắn môi dưới cô hỏi

"Vì sao không nói với anh chuyện em gặp Từ Triệt? "

"Em có nói với anh nha," - nữ nhân trừng lớn mắt.

"Còn cho anh xem ảnh chụp, anh không nhớ sao?"

"Chưa nói qua việc cùng nhau dạo vườn trường."

Lời nói Tống Tử Hoành mang theo ý tứ ghen tuông, chỉ là Thẩm Khê căn bản không nghĩ về phương diện kia, ngược lại nắm nội dung lời nói, vạn phần khó hiểu nói.

"Cái này thì có gì để nói? Chỉ là sẵn tiện tham quan trường học một chút mà thôi. Còn anh nửa, em không nói sao anh biết em cùng cậu ấy đi dạo?"

Tống Tử Hoành không muốn nói ra là Thẩm Hủy. Khoảng thời gian gần đây hắn đã có ý thức giảm bớt việc ở trước mặt Thẩm Khê nhắc tới Thẩm Hủy. Cô đã trưởng thành, khó tránh khỏi suy nghĩ nhiều, có thể không đề cập tới liền không đề cập, rốt cuộc là điều mình hổ thẹn trước đây.
Thẩm Khê nhìn biểu tình của hắn phức tạp, lập tức đem nghi ngờ vứt sang một bên, vuốt phẳng ấn đường nếp uốn hắn, lo lắng nói.

"Anh sao vậy? Anh rể, anh hôm nay kì lạ."

Giữa thời điểm Thẩm Khê còn nghi hoặc, nam nhân đột nhiên mạc danh dùng ngữ điệu quản tám sáu bảy linh tám hai bảy hỏi một câu,

" Em có thích anh không ?"

Cô sửng sốt một chút, gật đầu

"Thích."

"Có phải chỉ thích anh không?"

Việc này khiến Thẩm Khê nóng nảy, dùng mu bàn tay sờ sờ cái trán hắn, cô hiện tại thực hoài nghi nam nhân có phải hay không nóng nên hỏng đầu, nên lời nói có chút không thể hiểu được nói. Tuy rằng nghi ngờ, nhưng vẫn là gật đầu nói

"Đúng vậy."

Dễ dàng nghe được câu trả lời, Tống Tử Hoành càng thêm được một tấc lại muốn tiến một thước.

"Vậy em nói, về sau có gả cho mình anh không ? "
Thẩm Khê trừng lớn mắt.

"Anh rể, anh làm sao vậy?"

"Em trả lời anh trước."

Thẩm Khê chậm rãi cũng cân nhắc ý tứ trong lời nói anh rể, tròng mắt xoay chuyển.

"Này vẫn nói không chừng đâu."

Dừng một chút, cố ý chậm rãi nói, "Còn hai năm nửa mới đến tuổi kết hôn, việc tương lai ai biết được?"

Biểu tình nữ nhân giảo hoạt vừa thấy liền biết là cố ý nói mát, nhưng Tống Tử Hoành lại cảm thấy có chút thương tâm.

Nhấn Mở Bình Luận