Thẩm Hủy gắt gao dùng móng tay bóp chặt tay mình, bảo trì trấn định trên mặt.
"Em nói Tử Huy chuẩn bị thi cuối cấp, nếu hiện tại ly hôn sẽ ảnh hưởng con thi cử "
"Anh biết, chờ nó thi xong rồi ly cũng được."
Thẩm Hủy ở trong lòng cười lạnh, trên mặt lại bình tĩnh nói.
"Chờ nó thi xong rồi nói sau."
Tống Tử Hoành không biết suy nghĩ thật của Thẩm Hủy, cho rằng nửa năm sau khi Tử Huy thi xong sẽ thuận lợi ly hôn, tâm tình lập tức suиɠ sướиɠ trở về nói với Thẩm Khê.
Sau khi manh thai, Thẩm Khê liền phải bắt đầu vì đứa con mà suy xét một chút vấn đề hiện thực, nghe được tin tức Thẩm Hủy đồng ý ly hôn cũng không phản đối như trước như trước.
Cô nguyện ý vì con mạo hiểm tiếp thu trừng phạt. Hệ thống như cũ không tiết lộ hình thức trừng phạt, chỉ là luôn mãi nhắc nhở cô sẽ liên quan đến sinh mạng. Nếu là hiện thực liên quan đến sinh mạng, thì đổi lấy sinh linh nhỏ kia cũng không có gì, cùng lắm thì lại một lần nữa chấp hành nhiệm vụ. Chỉ là sợ ở thế giới khác cô không thể cùng Tống Tử Hoành bên nhau.
Tâm trạng thấp thỏm cùng chờ mong, bụng từng ngày lớn lên, đến cuối cùng giấu không được vẫn bị phát hiện.
Tin tức này đối với hai nhà Thẩm - Tống không thể nghi ngờ tin tức chấn kinh hơn sấm sét, bất luận ba Thẩm mẹ Thẩm truy vấn ba đứa trẻ là ai, Thẩm Khê trước sau luôn trầm mặc.
Mẹ Thẩm chưa từng nghĩ tình huống con gái nhỏ vốn ngoan hiền lại làm ra chuyện trơ trẽn chưa kết hôn đã có thai. Thậm chí ba đứa bé là ai cũng không biết là, bà dưới sự tức giận dùng việc đoạn tuyệt quan hệ mẹ con quan hệ tạo áp lực bắt buộc Thẩm Khê bỏ đứa nhỏ. Dưới tình huống hai bên giằng co, Thẩm Khê dứt khoát cùng ba Thẩm mẹ Thẩm đoạn tuyệt quan hệ, thẳng đến khi sinh ra đứa nhỏ cũng không thông báo cho bọn họ.
ống Tử Hoành cũng là lần đầu tiên đón con mà không có sự trợ giúp từ người lớn, nếm trải đủ loại khổ sở vất vả chăm con.
Bảo mẫu tất nhiên có thể giúp được rất nhiều, nhưng có một số việc chỉ có thai phụ tự làm, nên yêu cầu hắn giúp đỡ, chẳng hạn như là cho bé ti sữa..
Có lẽ là thời gian mang thai dinh dưỡng quá tốt, bé trai mới sinh hiếu động giỏi làm loạn,nửa đêm thỉnh thoảng khóc nháo đòi uống sữa nhiều lần, không nói Thẩm Khê cho con bú sữa vất vả, ngay cả Tống Tử Hoành cùng bị dày vò đến không chịu được.
Tống Tử Hoành không quá xót con nhưng hắn lại đau lòng cho Thẩm Khê. Sau khi mổi lên vài lần, đứa bé mới vừa có chút động tĩnh, hắn đã lập tức đem bình sữa để vào miệng nó. Ai ngờ tiểu tử kia kén chọn thật sự, không chịu uống sữa bột, đòi uống sữa mẹ. Duy trì như vậy một vòng thời gian được bảo mẫu nhắc nhở mới thử đem sữa vắt ra trước, để bảo mẫu thay phiên cho đứa bé uống, tình hình mới khá hơn.
Nhưng mà giai đoạn bé bú đối với Tống Tử Hoành mà nói là thời điểm có lợi? Tỷ như Thẩm Khê thường căng sữa nên nhiệm vụ hút sữa tất nhà do hắn đảm nhận. Tống Tử Hoành cũng là ý thức được việc mình đầu tiên nếm thử vị sữa người. Đàn ông trời sinh đối với ngực phụ nữ cùng sữa luôn có cảm giác, được một thời gian hắn đâm ra nghiện hương vị này, bắt đầu thời kì cùng com trai tranh đoạt.
Vừa mới bắt đầu Thẩm Khê vẫn mắt nhắm mắt mở mặc kệ Tống Tử Hoành hắn cùng con trai mỗi một người chiếm hữu một bên, nhưng về sau con càng lớn nhu cầu sữa mẹ tăng, mà lúc này hắn đã quen mùi không thể không đáp ứng. Gây ra tình trạng thiếu sữa, Thẩm Khê vì chuyện này đỏ mặt không biết bao nhiêu lần.