"Sức khỏe sản phụ yếu do đã từng sinh nở, không thể chỉ tính đúng 3 tháng liền sinh hoạt. Thời gian mang thai cần kiêng khem chuyện chăn gối, mỗi tháng đều phải tới kiểm tra một lần..."
Tống Tử Hoành gật đầu tỏ vẻ thông hiểu, chủ nhiệm sản khoa dặn dò rất nhiều những việc cần lưu ý sau, mới phất tay ra hiệu cho Tống Tử Hoành rời đi.
Vì chuyện phòng the mà phải nằm viện nói ra hơi xấu hổ, nên Tống Tử Hoành cùng Thẩm Hủy đều không muốn cho ba mẹ Tống biết. Nhưng ngặt nỗi Tống gia nghề chính là làm trong bệnh viện, bác sĩ tới lui bàn luận chưa quá 2 ngày thì mọi người đều biết.
Mẹ Tống không tiện nhắc nhở con trai, cũng không tiện nói với Thẩm Hủy. Nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định thông báo cho thông gia một tiếng, để mẹ đẻ tới nhắc nhở Thẩm Hủy tương đối thoả đáng. Vì thế, Thẩm gia cũng biết việc ngoài ý muốn của Thẩm Hủy, bất quá, chỉ có mẹ Thẩm l biết nội tình, ba Thẩm cùng con gái nhỏ không thích hợp nghe mấy chuyện này.
Con cái đều là miếng thịt của cha mẹ, sau khi biết tin, mẹ Thẩm lo lắng khϊếp vía xếp quần áo, lúc ấy Thẩm Khê đang ở bên ngoài tụ tập cùng bạn bè,mẹ Thẩm không rảnh lo cho con gái nhỏ, tức khắc nhích người đi qua.
****
Hơn 8 giờ tối, Thẩm Khê về nhà biết được tin,vội vã cũng muốn cùng mẹ đi . Ba Thẩm trừng mắt nhìn cô liếc mắt một cái.
"Con đi qua đó làm gì, có mẹ con cùng bác gái là được rồi. Con đi theo lại phiền người khác chăm sóc "
"Con mới không thêm phiền, con đã không còn nhỏ!"
"Đừng vội, cũng đã mấy ngày rồi, chờ mẹ con gọi con đi con hãy đi. Hiện tại ngoan ngoãn ở nhà cùng ba"
Ba Thẩm vỗ vỗ đầu con gái nhỏ. " Nhanh đi tắm rửa đi."
Thẩm Khê cũng tức giận trừng mắt nhìn ba Thẩm, ba Thẩm phụ khinh phiêu phiêu nhìn cô liếc mắt một cái, căn bản không đem cơn tức khí của con gái để trong lòng, thong thả ung dung ngồi xuống uống trà, càng đem Thẩm Khê tức điên.
Hùng hổ trở về phòng, gọi điện cho Tống Tử Hoành, mẹ Thẩm thật vất vả đi một chuyến, Tống Tử Hoành tự giác nhường vị trí để hai mẹ con nói lời thật lòng, khi nhận được điện thoại hắn đang ở siêu thị cùng mẹ Thẩm mua đồ dùng sinh hoạt. Hắn tiếp được điện thoại.
"Khê Khê?"
"anh rể , chị của em thế nào? Không có việc gì chứ?"
"Không có việc gì, đã về nhà."
Tống Tử Hoành vừa nói vừa bắt lấy một cái bàn chải đánh răng, nghe được bên kia thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Vậy là tốt rồi."
Lời nói ngừng một chút, lại nói tiếp. "Lúc trước chẳng phải rất ổn sao?! Tại sao lại động thai ?"
Đây là do ba Thẩm nói cho cô biết, thân là đàn ông nên trong thời gian mang thai xảy ra vấn đề gì, đều quy chung là động thai khí.Thẩm Khê càng thêm không có hiểu biết, thấy ba nói như vậy, cô cũng đi theo như vậy. Tống Tử Hoành bị nghẹn một chút, hàm hồ nói.
"... Bị điểm kinh hách."
Rồi sau đó, lại trịnh trọng tiếp một câu.
"Con nít con nôi đừng hỏi mấy cái này."
Thẩm Khê ở kia đầu bĩu môi, lại treo máy hàn huyên hơn nửa ngày, mới tắt điện thoại.
**##
Trong nhà....
Con rể chân trước mới vừa đi, mẹ Thẩm nhịn không được gạt nước mắt, lôi kéo tay con gái lớn trên, cuối cùng nghiêm túc dặn dò Thẩm Hủy phải chú ý đúng mực.
Thẩm Hủy xấu hổ muốn đổi nói sang chuyện khác.
"Bạn của Tử Hoành hôm qua cho anh ấy hai cân thịt heo rừng, ba không phải rất thích ăn sao, con cùng Tử Hoành ăn không hết nhiều như vậy, khi mẹ về mang cho ba một ít" Đột nhiên dừng một chút, hỏi.
"Hôm nay ngày mấy ?"
"Ngày 20 a" - mẹ Thẩm nói.
"Đúng nha, còn có bốn ngày nửa Khê Khê nên quân huấn."
Thẩm Hủy lần thứ hai nói sang chuyện khác.
"Mẹ, sao mẹ không đem Khê Khê cùng lại đây?"
"Đừng nói nữa, ngày đó nó đi chơi với bạn, bằng không bảo nó ngày mai đến đây. "
Thẩm Hủy nghĩ nghĩ
"Để Tử Hoành đi theo, vừa lúc phun mang thịt heo rừng cho ba"
Thực tế là cô sợ mẹ Thẩm quá càm ràm, một ngày nào e sẽ nhịn không được nhắc nhở Tống Tử Hoành khi hành sự phải đúng mực.
" Mẹ đi mấy ngày liền trở về, không cần phiền đến Tử Hoành."
"Không có việc gì, Tử Hoành cũng lâu không vễ vừa lúc để anh ấy về thăm ba, cùng ông uống trà. Còn mẹ, hãy ở lại đây với con thêm vài ngày"
Mẹ Thẩm còn muốn cự tuyệt, Thẩm Hủy bàn tay vung lên. "Cứ quyết định như vậy đi mẹ!"
Mẹ Thẩm thấy con gái kiên trì, cũng không tiện khuyên bảo. Dù sao, con rể tới cửa vấn an cha vợ, truyền ra ngoài thanh danh cũng dễ nghe không phải sao?
Về đến nhà Tống Tử Hoành vẻ mặt mộng bức nghe bà xã cho biết để hắn về nhà ba vợ.
Hắn dùng ánh mắt dò hỏi Thẩm Hủy, Thẩm Hủy nhìn hắn nêu lý do, đương nhiên, cũng không phải lý do chân chính.
"Cũng nên trở về nhìn thăm ba." - Đây là lý do thứ nhất.
Tống Tử Hoành đồng ý gật gật đầu.
"Mang ít thịt heo rửng biếu ba dùng thử." - Đây là lý do thứ hai.
"Thuận tiện đưa Khê Khê trở về đây." Đây là lý do thứ ba.
"..Khê Khê?
Nam nhân sửng sốt một chút.
"Phải ?" Thẩm Hủy hỏi.
"Khê Khê sắp khai giảng, có vấn đề gì sao?"
Có, nhưng hắn không thể nói...
Tống Tử Hoành máy móc lắc lắc đầu.
Vì thế, giữa trưa ngày hôm sau, tải sau xe một ít trà hảo hạng cùng cân thịt heo rừng đến cao tốc kế bên thành công. Thẩm Khê thu được tin tức liền sớm ở nhà chờ, chuông cửa vang lên một khắc, lập tức chạy đi mở cửa, trước mắt liếc qua một thân trang phục vận động màu đen, còn chưa ngẩng đầu nhận rõ trước mắt người mặt, Thẩm Khê đã giống con khỉ leo cây ôm chặt người trước mặt. Cô biết, kia nhất định là Tống Tử Hoành.
Nam nhân một tay xách theo một túi thịt heo rừng, một tay cầm hộp trà cùng chai rượu cộng thêm bị em vợ đeo bám như sam khiến bước đi của hắn gặp chút khó khăn.