Cô nương kia lại nói: “Tạm thời là như vậy đi, khả năng tự phục hồi của công chúa không tốt lắm, để đề phòng hơi lạnh xâm nhập, có ai đó ủ ấm cho công chúa là được. Hai ngươi ai cùng ta đi bốc thuốc sắc thuốc?”
Thôi thị đáp: “Ngọc Nghiên, ngươi đi đi, ta ở đây canh chừng”.
Để Ngọc Nghiên canh chừng sẽ giúp Tần Như Lương và Thẩm Nguyệt ở riêng với nhau, Thôi thị vẫn không yên tâm.
Thôi thị cũng lo sốt vó, vừa phải lo lắng an nguy cho đại nhân nhà mình, vừa phải lo lắng cho sức khỏe của công chúa, hiện giờ còn phải lo lắng người đàn ông khác giậu đổ bìm leo, chỉ sợ nhân lúc đại nhân nhà mình không có ở đây, người ta sẽ cướp mất công chúa.
Nếu như thế chẳng phải đại nhân và công chúa không còn hạnh phúc cả đời nữa sao.
Thôi thị canh chừng trong phòng rất cẩn thận, may mà Tần Như Lương chỉ ôm Thẩm Nguyệt, không làm ra bất kỳ chuyện gì quá phận.
Khi Thẩm Nguyệt mơ màng mở mắt ra, nàng còn tưởng mình đang nằm mơ, không biết bản thân ở nơi nào.
Nàng khàn giọng, lầm bầm gọi tên Tô Vũ.
Tần Như Lương nói: “Ta không phải Tô Vũ, ta là Tần Như Lương”.
Thẩm Nguyệt khẽ thở dài một tiếng: “Ta mơ thấy chàng ấy”.
“Cô nhớ nhung trong lòng, suy nghĩ trong đầu, chỗ nào cũng toàn là hắn, tất nhiên nằm mơ cũng chỉ mơ thấy hắn”.
“Nhưng trong mơ chàng ấy không hề ổn”, Thẩm Nguyệt khẽ đáp: “Ta trông thấy trên bộ y phục trắng của chàng ấy toàn là máu”.
Tần Như Lương siết chặt Thẩm Nguyệt: “Cô muốn tới Hạ phủ, đêm qua đã đi rồi, Hạ thừa tướng cũng đồng ý với cô rồi, chắc hẳn hắn ta sẽ không có vấn đề gì đâu. Trước khi kết quả thẩm tra được đưa ra, hắn ta sẽ không chết đâu”.
“Ta sợ hoàng đế muốn Hạ Phóng thẩm tra và kết án thật nhanh”.
“Đừng nghĩ nữa, trước hết cứ chăm sóc tốt cho bản thân cô đã”.
Thuốc đã sắc xong, Tần Như Lương bưng tới cho Thẩm Nguyệt uống, nàng đòi xuống đất thay y phục nhưng bị Tần Như Lương ấn lên giường.
Tần Như Lương chăm chú nhìn vào đôi mắt nàng: “Sáng nay có ta ở đây, cô đừng hòng đi đâu hết, chỉ có thể ở trên giường ngủ nghỉ thôi”.
Thẩm Nguyệt giãy giụa, Tần Như Lương bèn quấn nàng như cái kén. Nàng không đấu nổi hắn ta: “Nhưng sự việc vẫn chưa kết thúc”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!