Phong Tử Nghĩa tức giận: "Nếu không phải thì tại sao con lại thành thế này?"
Phong Lệ Na rất nghiêm túc nhìn bố mình: "Bố, nếu con nói ngày mai con sẽ khiến công ty Thượng Đạt phá sản..."
"Phá sản thì phá sản thôi. Dù sao số tiền bố kiếm được trong những năm này cũng đủ để gia
đình chúng ta sống một cuộc sống tốt. Gia đình chúng ta không phải là một gia đình xa hoa, lãng phí gì cả." Phong Tử Nghĩa lãnh đạm nói.
Lúc này Phong Lê Na chỉ còn lại hai dòng nước mắt, ôm chầm lấy bố mẹ mà khóc thảm thiết.
Đám cưới diễn ra vào đêm hôm sau tại khách sạn Cana, cách khách sạn Snowton không xa.
Bảy giờ tối, Diệp Vô Phong và Bạch Nhạn Phi đều đúng giờ xuất hiện ở khách sạn Cana, sau khi đưa giấy mời liên tiến vào khách sạn, Diệp Vô Phong tìm một chỗ ngồi xuống, Bạch Nhạn Phi thì đi tới giúp Phong Lệ Na.
Trong lúc chờ hôn lễ, có một người đi tới ngồi xuống bên cạnh anh, chính là một người trẻ tuổi, anh ta nhìn Diệp Vô Phong nở nụ cười nói: "Diệp Vô Phong, xin chào, tôi là Chu Tử Đồng, tam thiếu gia của nhà họ Chu."
Chu Tử Đồng có làn da trắng nõn và các đường nét trên khuôn mặt rất thanh tú, nếu anh ta không để tóc mấy phần thì chắc là người ta sẽ cho rằng Chu Tử Đồng là phụ nữ thôi.
Thật sự là rất đẹp.
Nếu như anh ta đội tóc giả thì chẳng phải sẽ khiến những người phụ nữ khác xấu hổ hay
sao?
Ngay cả Diệp Vô Phong cũng khá cảm thán trước dáng vẻ của Chu Tử Đồng.
“Cậu tìm tôi có chuyện gì không?" Diệp Vô Phong nghi ngờ hỏi.
"Thật ra, tôi nghe nói anh từ Liêu Đông đến Liêu Tây, cho nên muốn xem anh có cần người hợp tác không, dù sao thì anh cũng biết đấy, nếu có thể hợp tác với một gia tộc ở Liêu Tây thì mỗi bước đi của anh ở Liêu Tây cũng thuận lợi hơn rất nhiều.” Chu Tử Đồng cười nói.
“Chắc không phải cậu đại diện cho nhà họ Chu đấy chứ?” Diệp Vô Phong liếc nhìn Chu Tử
Đồng.
Chu Tử Đồng rất vui mừng nói: "Đúng vậy, hiện tại tôi không thể đại diện được, nhưng lát nữa, chờ sau khi công ty Hoa cường của anh xử lý những gia tộc ở Liêu Tây kia là tôi có thể đại diện cho nhà họ Chu rồi.”
Diệp Vô Phong có chút tò mò nhìn Chu Tử Đồng, đừng nhìn người đàn ông này có dáng vẻ nữ nhân, dã tâm này thật sự là không tầm thường.
Anh hơi nghi ngờ hỏi: "Vậy thì làm sao cậu biết tôi có thể tiêu diệt hết những người đại diện của các gia tộc ở Liêu Tây, không phải cậu hơi mù quáng tin tưởng tôi quá đấy chứ?”
Chu Tử Đồng nhanh chóng lắc đầu: "Tôi không mù quáng đầu, bọn họ không biết thân phận của anh, nhưng tôi biết, anh đã cho một nhà Âu Dương Lôi ở Liêu Đông ngã ngựa, nếu nói ai có thể mở ra cục diện ở Liêu Tây, vậy thì nhất định chính là anh, chủ tịch Diệp của công ty Hoa Cường"
3
Diệp Vô Phong nở nụ cười nói: "Cậu rất thạo tin tức của tôi nhỉ, là quan tâm tới tôi sao?”
"Đương nhiên là có quan tâm. Dù sao thì chuyện anh làm ở Liêu Đông đã truyền khắp nơi rồi, chẳng qua là không ai biết hiện tại anh đã đi tới Liêu Tây rồi thôi” Chu Tử Đồng chỉ vào chính
mình: "Tôi là người đầu tiên biết anh tới Liễu Tây đẩy, khi anh đến biên giới tính là tôi đã nhận được tin tức rồi."
Diệp Vô Phong chỉ có thể bất lực nhún vai: "Được rồi, nếu đã như vậy, tôi chỉ có thể nhận lời hợp tác của cậu thôi, nhưng cậu có thể cho tôi cái gì? Dù sao cậu không phải là người đại diện của nhà họ Chu, không phải sẽ làm được ít việc hơn sao?”
Chu Tử Đồng cười nói: "Yên tâm đi, tôi có thể cung cấp tất cả thông tin mà anh cần. Tuy tối không thể khiến mọi người trong nhà họ Chu nghe lời tôi, nhưng tôi có một số người dưới quyền chuyên để thu thập thông tin."
Diệp Vô Phong rất tò mò về Chu Tử Đồng, dù sao một tam thiếu gia, con cháu dòng họ nhưng không có quyền nói chuyện, thế mà thật ra đã lên kế hoạch từ lâu, chẳng qua là chờ một cơ hội nữa thôi.
Người như vậy mà làm quân sự thì tuyệt đối có tư cách, bởi vì anh ta có được tính nhẫn nại mà phần lớn mọi người không có, thật đáng khen ngợi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!