Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 

Diệp Vô Phong đứng dậy khỏi ghế: "Nhưng mà chú Phong, tình huống trong sân này chú phải tự kiếm cách một chút. Nhưng chú yên tâm đi, đến lúc đó tôi sẽ để Nguyễn Đạt Tiêu nhổ ra phần bồi thường." 

Phong Tử Nghĩa nở nụ cười như chẳng hề gì: "Những thứ này đều là chuyện nhỏ, cho dù có dỡ nhà đi thì chỉ cần người còn, mọi chuyện sẽ tốt đẹp" 

Diệp Vô Phong suy nghĩ một chút bèn nở nụ cười: "Xem ra trong thời gian ngắn nhà họ Nguyên sẽ không đến quấy rầy các người nữa, cho nên tạm thời các người an toàn." 

Phong Tử Nghĩa rất vui, Lưu Hân Di cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. 

AL 

Mà mọi người đều biết tất cả những chuyện này là do Diệp Vô Phong. Nếu không nhờ có Diệp Vô Phong, cho dù cả nhà bọn họ muốn đi ra khỏi khách sạn cũng không có khả năng. 

Người của nhà họ Nguyên hiển nhiên đã bố trí rất nhiều vệ sĩ ở khách sạn Cana, vả lại trên tay mỗi vệ sĩ đều có ít nhất một khẩu súng lục. 

Sau khi Diệp Vô Phong giải quyết xong chuyện ở đây, anh bèn đưa Bạch Nhạn Phi trở về khách sạn. Mà cả nhà Phong Tử Nghĩa hẳn là cần thương lượng một chút về quyết định trong tương lai. 

Lúc này, AMịch đã đưa cả đám người Nguyên Đạt Tiêu về tới đồn cảnh sát. Lúc này những người làm nhiệm vụ ở đồn cảnh sát bày ra vẻ mặt hết sức kinh hãi, không biết ở đây đã xảy ra chuyện gì. 

“A Mịch, cô đưa những người này lại đây là muốn làm gì thế?” Cảnh sát nghi ngờ hỏi. 

"Bọn họ đã đột nhập vào nhà dân, phá hủy tài sản cá nhân, thậm chí còn mang theo súng. Nhốt bọn họ lại, tôi muốn khiến cho bọn họ phải chịu phạt!" A Mịch tự hào nói. 

Lâm Chí làm nhiệm vụ hôm nay, sau khi nhìn thấy người A Mịch mang theo thì sắc mặt có chút thay đổi. 

Đương nhiên, anh ấy vừa liếc mắt một cái đã nhận ra Nguyễn Đạt Tiêu, và nhanh chóng kéo A Mịch sang một bên, nhỏ giọng hỏi: "Cô đang làm gì vậy? Anh ta là Nguyễn Đạt Tiêu đấy!" 

A Mịch gật đầu một cách vô cùng khẳng định: "Đúng vậy, anh ta là Nguyễn Đạt Tiêu. Nhưng anh ta cũng là chủ mưu của vụ lần này, còn mang theo súng ống nữa. Vụ này không đến mười năm, tám năm thì không ra ngoài được đâu." 

Lâm Chí biết A Mịch là người có suy nghĩ cứng nhắc, nhưng để A Mịch không xảy ra chuyện gì, anh ấy nhanh chóng giải thích: "Chúng ta không có cách nào để động đến người của nhà họ Nguyên đầu, ít nhất là hiện tại không có cách nào." 

A Mịch khó hiểu: "Ý anh là gì?" 

Lâm Chí bất lực: "Cũng không phải cô không biết thân phận của nhà họ Nguyên ở Liêu Tây. Nếu chúng ta bắt Nguyên Đạt Tiêu, không bao lâu nữa sẽ có người trong nhà của bọn họ đến đây đời người, đến lúc đó chúng ta không thể không thả người, hơn nữa cô còn có thể bị trả thù." 

A Mịch không chút nào sợ hãi: "Trả thù tôi? Tôi là cảnh sát nhân dân, nếu bọn họ dám ra tay với tôi, bọn họ nhất định phải chết!" 

Lâm Chí thực sự không biết làm thế nào để thuyết phục A Mịch nữa. 

Lúc này Tiêu Trí tiến lên, choàng tay qua vai Lâm Chí, nói với AMịch: "Loại chuyện này cứ giao cho tôi xử lý đi, tôi cam đoan sẽ xử lý rất tốt cho cô." 

A Mịch nhìn Tiêu Trí Với vẻ không thể nào tin nổi. Nhưng hôm nay quả thật cô ấy có việc phải làm, chắc phải mất một ngày mới ghi xong khẩu cung cho nhiều người như vậy. 

Vì vậy, cuối cùng cô ấy vẫn giao lại công việc cho Tiêu Trí và Lâm Chí. 

Sau khi A Mịch rời đi, Tiêu Trí mang theo nụ cười nịnh nọt đến trước mặt Nguyên Đạt Tiêu, châm thuốc: "Sếp Nguyên, tất cả chỉ là hiểu lầm, thật xin lỗi. Người đồng nghiệp đó của tôi chỉ là một người mới tới, không biết quy tắc ở đây." 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận