Nếu đối phương có thực lực mạnh như vậy, bọn họ chỉ có thể cảm thấy kinh hãi.
"Thủ trưởng, bình thường thì tôi sẽ bắn trúng điểm giữa mới đúng. Chắc là do tôi cầm súng trong tay không quen lắm, nên mới bị lệch ba vòng." Diệp Vô Phong bất lực nói.
Những người lính xung quanh ồ lên.
Advertisement
Đùa à?
Chúng tôi đã rất khiếp sợ khi anh bắn trúng vòng 97 trong hai giây rồi, thế mà anh còn nói số điểm này rất thấp, do không quen sử dụng súng nên anh chỉ bắn trúng vòng 97 ư!
Ngay cả Lưu Trạch Hữu cũng cảm thấy lời nói của Diệp Vô Phong quá đả kích, da mặt của anh ta co giật, sau đó nhanh chóng dẫn Diệp Vô Phong rời đi.
Anh ta cũng không muốn lính của mình dính thêm một đòn nữa nên nhanh chóng kéo Diệp Vô Phong về phía trước.
Advertisement
Chẳng mấy chốc bọn họ đã tới nơi tập trận cận chiến, Diệp Vô Phong thấy đám binh lính này tự do chiến đấu nên cười cười nhìn bọn họ rồi đi về phía trước.
Lưu Trạch Hữu chỉ đưa hai người Diệp Vô Phong đi tham quan, không dám để cho Diệp Vô Phong tiến lên luận bàn nữa.
Dù sao anh ta cũng đã biết đám người Diệp Vô Phong nhất định mạnh hơn cấp dưới của anh ta, bên trong cục Hồng Thuẫn thì đều là cao thủ.
Các cao thủ của cảnh giới tông sư tụ họp lại.
Còn bọn họ cũng chỉ là binh lính bình thường, cho dù có luyện tập một ít công phu ngoại gia cũng tuyệt đối không thể đọ sức với một cao thủ thực thụ như Diệp Vô Phong.
Lúc này, Lưu Trạch Hữu chỉ biết đi về phía trước một cách bất lực, cảm thấy những cuộc tập trận này quá yếu.
Nhưng ở trước một dụng cụ kiểm tra sức bền, Lưu Trạch Hữu dừng lại, anh ta nhìn Diệp Vô Phong cười cười nói: "Đồng chí Diệp, máy này của chúng tôi là kiểm tra sức bền, đồng chí có muốn thử không?"
Anh ta đang nghĩ, nếu binh lính không thể đối chiến, nhưng vẫn có thể kiểm tra sức mạnh bằng máy móc, máy móc sẽ không bị hỏng.
Diệp Vô Phong nhìn chiếc máy này, hỏi: "Hạn mức của chiếc máy này là bao nhiêu?"
Lưu Trạch Hữu nghĩ nghĩ rồi nói: "Một nghìn năm trăm kg."
Diệp Vô Phong lắc đầu: "Như vậy thì thôi đi."
Lưu Trạch Hữu nghi hoặc: "Tại sao? Chẳng lẽ 1.000 kg còn chưa đủ cho anh đánh sao? Sao có thể chứ? Quân của tôi có mạnh lắm cũng chỉ hơn 200 kg thôi."
Diệp Vô Phong chỉ cười mà không nói.
Lưu Trạch Hữu vẫn không hiểu, 1.500 kg là đủ rồi chứ? Dù sao ngay cả nhà vô địch quyền anh Tyson cũng chỉ ngừng lại ở mức 800 kg thôi.
Diệp Vô Phong thở dài: "Quên đi, tôi thật sự không muốn phá hỏng máy của anh."
Lưu Trạch Hữu chỉ vào chiếc máy, hang hái nói: "Anh cứ việc đánh, nếu thật sự hỏng thì tôi cũng không oán hận nửa lời đâu!"
Diệp Vô Phong càng nói như thế, anh ta càng muốn biết Diệp Vô Phong có thực lực như thế nào.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!