Mặc dù không giết con trai mình, hắn nhất định cũng sẽ lợi dụng điểm yếu uy hiếp mình!
“Mộ Dung Nghĩa, tội của ông chồng chất, cho nên, nếu như ông còn có một chút lương tâm, nên biết, bản thân ông quả thật chết chưa hết tội.” Diệp Vô Phong lạnh lùng nhìn hắn, “Nếu tôi là ông, nhất định hổ thẹn không có chỗ dung thân, còn không bằng trực tiếp một dao giết chính mình, còn thoải mái hơn.”
Leng keng, chiếc dao nhỏ được ném lên bàn trà.
“Không! Tôi không muốn chết, tôi không muốn chết! Diệp Vô Phong, anh không có quyền…”
Diệp Vô Phong không phí lời với hắn ta, bỗng nhiên tay phải đấm một đấm vào trán Mộ Dung Nghĩa!
Cú đấm nặng của Diệp Vô Phong này, không chút lưu tình.
Phốc! Đầu của Mộ Dung Nghĩa, giống như một quả dưa hấu thối bị đập thành từng miếng, lộ ra ruột!
Sau khi Diệp Vô Phong rời đi không lâu, tiếng khóc của trẻ con vang lên trong tiểu viện, nhưng ở trong trang viên của Mộ Dung thế gia, tiếng khóc của trẻ con như vậy thật sự quá bình thường, không phải người của tiểu viện này, khẳng định cũng sẽ không có ai xuất hiện xen vào việc người khác, bởi vì bất kỳ đứa trẻ nào, nhất định có chuyên gia chăm sóc!
Mặc dù là tiếng khóc nỉ non không ngừng, nhất định cũng là bị bệnh rồi chứ?
Dựa theo cách bài trí của trang viên Mộ Dung thế gia, Diệp Vô Phong cảm thấy, với tư cách là chủ gia đình Mộ Dung Hào Giang, khẳng định là đang sống ở tiểu viện đầu tiên tại trang viên.
Khi còn cách tiểu viện đầu tiên hơn hai trăm mét, Diệp Vô Phong liền phát hiện trong nháy mắt lực lượng tuần tra được tăng cường.
Hơn nữa, toàn bộ xung quanh sân, sáng như ban ngày, căn bản không có góc chết để phòng thủ.
Chỗ sáng có đội tuần tra, trong mật thất trạm gác cũng có ít nhất mười mấy người.
Diệp Vô Phong ẩn nấp xong, lẳng lặng buông năng lực nhận biết, tìm kiếm cơ hội tiến vào.
“Ngũ gia, ngài tha cho tôi đi, cầu xin ngài, buông tha cho cha mẹ tôi được không?” Một giọng nói yếu ớt, khiến cho Diệp Vô Phong chú ý.
Ngũ gia? Thành viên thứ năm Mộ Dung Tín của gia đình Mộ Dung sao?
Dù sao Diệp Vô Phong cũng không thể xông vào được ngôi viện đầu tiên kia, liền hướng theo nơi phát ra âm thanh, núp ở một vị trí tương đối chếch tiểu viện kia.
“Đinh Thiến, cố gắng hầu hạ lão tử, không chỉ được hưởng không hết phú quý, còn có thể giữ lại mạng sống cho cha mẹ cô! Đến đây đi! Tiếp tục, thổi cho lão tử!” Tiếng cười ác độc của Mộ Dung Tín, tuy rằng không cao, nhưng cực có uy hiếp.
Diệp Vô Phong vừa nghe xong, liền biết thằng cha này đang bắt nạt một cô gái nhỏ!
Anh kiềm nén lửa giận, rón ra rón rén, đi lên tầng hai, đến bên ngoài cửa sổ.
Động tĩnh trong phòng nói cho anh biết, Mộ Dung Tín đang hưởng thụ sự phục vụ của cô gái kia, và cô gái đó tên là Đinh Thiến, không chỉ không thành thạo, mà còn cực kỳ hờ hững, càng quan trọng hơn là không cam chịu không tình nguyện, thỉnh thoảng còn thấp tiếng khóc!
Nghe âm thanh này, Diệp Vô Phong cảm giác được, cô gái này chắc hẳn không quá mười lăm tuổi!
Diệp Vô Phong rất muốn lập tức ra tay cứu vớt cô gái này, nhưng tình cảnh hiện tại, lại làm anh cảm thấy vô cùng khó xử.
Trang viên của Mộ Dung thế gia, phòng thủ nghiêm ngặt, cao thủ quá nhiều, nguy hiểm ở tứ phía, nếu muốn cứu cô gái ra khỏi nơi này, mặc dù đối với Diệp Vô Phong mà nói, cũng khó mà hoàn thành nhiệm vụ.
Mà Mộ Dung Tín cũng là một vị cao thủ lợi hại, Diệp Vô Phong muốn dễ dàng chế ngự hắn, mà không kinh động những người khác, cũng phải dựa vào vận may.
Giống như lúc vừa rồi chế ngự Mộ Dung Nghĩa, bởi vì Mộ Dung Nghĩa ở trong trang viên nhà hắn, quá buông lỏng, mất đi cảnh giác vốn nên có.
Hơn nữa, cửa phòng của Mộ Dung Nghĩa căn bản chính là mở rộng, lúc Diệp Vô Phong tiến vào, có thể lặng yên không một tiếng động, mới có thể làm vị đại cao thủ Mộ Dung Nghĩa này không hề cảm giác.
Mà hiện tại phòng ngủ của Mộ Dung Tín này, được chốt chắc chắn từ bên trong, bất luận là từ cửa sổ hay là từ cửa ra vào, Diệp Vô Phong ắt phải kinh động đến Mộ Dung Tín, một khi đánh nhau, mặc dù trong vòng ba chiêu Diệp Vô Phong có thể xử lý Mộ Dung Tín, khẳng định cũng sẽ kinh động đến toàn bộ cao thủ trong trang viên của Mộ Dung thế gia!
Đến lúc đó bị muôn vàn tay đấm và các cao thủ vây quanh xung quanh, cho dù Diệp Vô Phong lợi hại, kết cục cuối cùng có lẽ là chạy đằng trời!
Diệp Vô Phong vẫn luôn cố nín hơi thở của mình, anh càng không muốn kinh động đến vị Bát Tí Hải Thần kia của Mộ Dung thế gia!
Chính vào lúc Diệp Vô Phong do dự, tình hình trong phòng đã xảy ra thay đổi!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!