Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thần Cấp Ở Rể

Du Kinh Hồng ngược lại ngạc nhiên: “Hả? Vậy ông mau chóng mở cánh cửa trong suốt này ra!”

“Được!” Mộ Dung Hào Giang cố đè nén cơn đau đớn, sau khi Du Kinh Hồng giúp ông ta phá giải ma huyệt liền đi về phía hai cái ấn kia.

“Đứng lại!” Du Kinh Hồng lách mình như một bóng ma, đi đến bên cạnh Mộ Dung Hào Giang, nhìn thật kỹ ông ta: “Tại sao đột nhiên ông lại nghĩ thông suốt rồi? Ông sẽ không đùa giỡn bịp bợm gì đấy chứ?”

Nơi này là lòng đất, cô ta thực sự lo lắng, một khi Mộ Dung Hào Giang kích nổ thuốc nổ, cô ta và Diệp Vô Phong cũng phải chôn cùng với Mộ Dung Hào Giang! Vậy thì thật không đáng!

Tinh thần Mộ Dung Hào Giang sa sút tới cực điểm, thở dài nói: “Đội trưởng Du, Diệp Vô Phong thật sự là tư lệnh Long Môn?”

“Hả? Tất nhiên rồi! Tôi có cần phải nói dối không?” Du Kinh Hồng gật đầu.

“Cho dù lá gan của Mộ Dung Hào Giang tôi to bằng trời, cũng không thể trêu vào Tư lệnh Long Môn! Tôi sợ dòng họ Mộ Dung của tôi, sẽ biến mất vĩnh viễn! Vì vậy, tôi sao dám thương tổn tính mạng của tư lệnh Long Môn chứ?”

“A? Hóa ra là như vậy sao?” Du Kinh Hồng trái lại kinh ngạc, cô ta liếc nhìn chằm chằm Diệp Vô Phong, trong lòng thầm nghĩ: Sớm biết danh hiệu tư lệnh Long Môn trên báo, Mộ Dung Hào Giang liền kinh sợ, cần gì phải phí nhiều khổ sở như vậy?

Mộ Dung Hào Giang gật đầu: “Ừ, tư lệnh Long Môn, là vì hạnh phúc của tất cả người Hoa, nếu như tôi giết anh ta rồi, chẳng khác nào chống đối với tất cả người Hoa, đồng thời, cũng khiến cho dòng họ của tôi, đi tới họa diệt môn. Vì vậy, tôi chỉ có thể thả anh ta.”

“Thế nhưng tôi là đại biểu cấp độ quốc gia, chẳng lẽ ông không sợ tôi?” Du Kinh Hồng có chút không cam tâm.

Mộ Dung Hào Giang nói: “Đội trưởng Du, tuy rằng cô lợi hại, nhưng nếu như cô đại biểu quốc gia, cần phải luật, cần phải nói đạo lý.”

“Ha!” Diệp Vô Phong mỉm cười: “Mộ Dung Hào Giang, hóa ra ông không phải sợ tôi nói đạo lý nhất?”

“Không không, tư lệnh Diệp, ý tôi không phải như vậy.” Mộ Dung Hào Giang nhất thời cũng không biết trình bày như thế nào, chỉ có thể luôn miệng nói xin lỗi, “Thực xin lỗi, tư lệnh Diệp, ý của tôi thật không phải là như vậy.”

“Đừng nói nhảm nữa, mau tranh thủ thời gian mở cửa ra đi.” Diệp Vô Phong nói, cứ bị nhốt ở đây, trong lòng không biết phải làm sao.

“Vâng.” Mộ Dung Hào Giang đưa tay về phía hai cái ấn.

“Đợi đã!” Du Kinh Hồng cẩn thận quan sát ánh mắt của ông ta, “Được, ông có thể bắt đầu rồi.”

Du Kinh Hồng vẫn nghiêm nghị đứng ở bên cạnh Mộ Dung Hào Giang, nhưng kỳ thật sự lo lắng của cô ta cũng là dư thừa, nếu Mộ Dung Hào Giang thật sự muốn hại bọn họ, nhất định thêm cũng hại thêm cả bản thân, căn bản không kịp ngăn cản.

Mộ Dung Hào Giang đồng thời đè hai cái ấn xuống, quả nhiên, cánh cửa trong đã lặng lẽ mở ra, Du Kinh Hồng liều mạng tiến lên, trực tiếp đè Mộ Dung Hào Giang lại, đi vào bên trong cánh cửa trong suốt.

Mộ Dung Hào Giang chán nản thở dài, không nói gì thêm.

Thật ra, ông ta nhìn bãi bừa bộn đầy đất do Diệp Vô Phong gây ra, kỳ thật cũng vô cùng đau lòng.

“Tư Lệnh Diệp, rốt cuộc anh muốn tìm cái gì?” Ông ta nhìn ra manh mối từ trong.

Diệp Vô Phong nói: “Có một bức tranh, tên là 《 Nhất Lộ Liên Thăng》, tôi chỉ muốn bức tranh này, những thứ châu báu khác, tôi đều không cần.”

“Nhất Lộ Liên Thăng?” Vẻ mặt Mộ Dung Hào Giang thay đổi, “Tư lệnh Diệp, anh chỉ cần bức tranh đó?”

Diệp Vô Phong gật đầu: “Ừ.”

Mộ Dung Hào Giang thở dài: “Tôi lấy cho anh.”

Diệp Vô Phong và Du Kinh Hồng liếc mắt nhìn nhau, âm thầm gật đầu.

Rất nhanh Mộ Dung Hào Giang đã lấy ra một trục cuốn bao bọc bởi da trâu, đưa cho Diệp Vô Phong: “Tư Lệnh Diệp, đây là 《Nhất Lộ Liên Thăng》, là tác phẩm của đại sư Lưu Hải Thanh, giá thị trường trước mắt, ít nhất là 100 triệu.”

Diệp Vô Phong nhìn thoáng về phía Du Kinh Hồng, khẽ gật đầu: “Mộ Dung Hào Giang, tôi vẫn muốn mở ra kiểm tra xem là thật hay giả.”

“Xin tư lệnh Diệp cứ tự nhiên.” Mộ Dung Hào Giang cũng không nóng nảy chút nào.

Diệp Vô Phong mở trục cuốn ra, đặc biệt để cho Du Kinh Hồng kiểm tra một chút, Du Kinh Hồng kẽ gật đầu với anh.

Diệp Vô Phong cất kỹ trục cuốn đi, nghiêm túc nhìn Mộ Dung Hào Giang: “Ông nhất định vẫn không nhận thua ân oán giữa chúng ta, nhưng mà không sao, tôi cũng hoan nghênh ông đến báo thù bất cứ lúc nào.”

“Không dám.” Mộ Dung Hào Giang cúi người lắc đầu.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận