Thời gian trôi qua mấy tháng, Vương Bác Thần lại trở về thành phố Hà Châu giết người lập uy.
Trong lúc nhất thời, danh xưng anh Vương lại bắt đầu xuất hiện trong vòng tròn ở thành phố Hà Châu.
“Trong khoảng thời gian mà tôi rời khỏi đây, có người nào nhằm vào công ty Hoa Nguyên không?”
Vương Bác Thần hỏi.
Anh muốn trước khi đối phó với ẩn thế cổ tộc thì phải giải quyết triệt để những nhân tố không yên phận, cho người nhà một hoàn cảnh sống bình yên.
Anh nhất định không cho phép chuyện giống như Hồ Hách khi trước xảy ra một lần nữa.
Trần Phong giật mình, anh ta đoán được Vương Bác Thần muốn làm gì, đây là vừa đến liền muốn đại khai sát giới à?
Trần Phong đã cảm nhận được sát ý của Vương Bác Thần từ kết cục của anh Cẩu và Tam gia.
Xem ra những người muốn chặn nguồn cung ứng nguyên vật liệu của công ty Hoa Nguyên đều gặp phải xui xẻo rồi.
Xây dựng Tân Thành là một miếng bánh gato to lớn, làm sao có thể không có người đỏ mắt được chứ
Đặc biệt là đối với các nhà cung ứng một số nguyên vật liệu đặc biệt, khoảng thời gian này đã làm khó công ty Hoa Nguyên không ít lần.
Mặc dù công ty Hoa Nguyên có chỗ dựa là Tư Lam, nhưng lợi ích quá lớn, những nhà cung ứng ấy không cảm thấy mình có lỗi gì.
Dù sao nếu như công ty Hoa Nguyên không đồng ý thì cùng lắm không hợp tác mà thôi, cho dù Tư Lam có là thư ký của thần chủ, nhưng chuyện hai bên có hợp tác hay không thì đó là chuyện cá nhân, ai cũng không thể nhúng tay vào.
Huống hồ chi một vài xí nghiệp còn có nguồn đầu tư từ bên ngoài, cộng thêm hậu phương đủ vững chắc, mặc dù không dám rêu rau gì ở bên ngoài, nhưng mà sau lưng thì đã giở trò.
Trần Phong vội vàng nói: “Tập đoàn Tào thị có nguồn đầu tư nước ngoài, mà mối quan hệ lại rất vững chắc, lúc đầu cô Triệu Thanh Hà đã muốn ký hợp đồng với bọn họ, nhưng bọn họ tạm thời lật lọng, đồng thời còn chèn ép những công ty khác, có mấy công ty bị chèn ép đến sập, công ty Hoa Nguyên chỉ có thể hợp tác cùng bọn họ.
“Xí nghiệp Huy Đằng, nghe nói là nó được thành lập bởi một họ hàng của ông lớn nào đó ở trong chính quyền, đúng là bọn họ đã cướp một vài hạng mục từ công ty Hoa Nguyên. Trước đó tôi đã đề nghị cô Triệu Thanh Hà đừng đồng ý, tôi dẫn người đi thương lượng với bọn họ, chỉ là cô Triệu Thanh Hà nói rằng nếu như làm như vậy thì sẽ gây phiền phức cho ngài, khiến thanh danh của ngài bị bôi xấu, cho nên mới nhịn.
Trần Phong nói những chuyện mà mình biết rồi lại bổ sung thêm một câu: “Anh Vương, tôi nghi ngờ là cô Triệu Thanh Hà đã biết thân phận của ngài từ lâu rồi, cô ấy làm chuyện
gì cũng nghĩ đến việc bảo vệ danh tiếng cho ngài, cũng không cho cấp dưới ra tay hỗ trợ, nói như vậy là sẽ gây bất lợi cho ngài.”
Vương Bác Thần nhẹ giật mình, lúc nãy Tư Lam đã nói với anh chuyện này, chẳng lẽ là Triệu Thanh Hà đã đặc biệt căn dặn Tư Lam?
Nếu như Thanh Hà đã sớm đoán được thân phận của mình, vậy từ trước đến nay cô luôn giả vờ là mình không hề biết rõ tình hình, nhiều lần tha thứ cho những người gây khó dễ cho cô, chẳng lẽ là đang lo lắng danh tiếng của mình bị tổn hại, cho nên mới cố ý nhịn nhục để mình chịu tổn thất, chịu đựng những sự sỉ nhục ấy.
“Cậu biết cái gì nữa?”
Trần Phong vội vàng nói: “Cô Triệu Thanh Hà không nói gì với tôi hết, là do tôi đoán thôi. Trước đó cô Triệu Thanh Hà có âm thầm đến tìm tôi, trước khi nói chuyện thì có kêu tôi là đừng để trong lòng, ngài bị thân phận làm cho mệt mỏi, có một số việc không thể không làm như vậy, tôi nghi ngờ không biết là cô Triệu Thanh Hà có biết thân phận của ngài không, cho nên mới làm như vậy.
“Tôi biết rồi.”
Vương Bác Thần xót xa trong lòng.
Không cần phải hỏi, anh biết chắc là Triệu Thanh Hà đã sớm đoán được thân phận của mình.
Cô lo lắng gây ra phiền phức ảnh hưởng đến danh dự của anh, cho nên mới nhẫn nhịn những sự sỉ nhục ấy, mới khiến cho những người bắt nạt cô có cơ hội hết lần này đến lần khác.
Chính là vì để bảo vệ danh tiếng cho thần chủ này.
Nếu là như vậy, thế thì tất cả mọi chuyện đều đã có thể giải thích.
Triệu Thanh Hà không ngu ngốc, ngược lại còn rất thông minh.
Trước đó Vương Bác Thần còn hoài nghi có phải là Triệu Thanh Hà trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường, cho nên vẫn không thể đoán được thân phận của anh.
Ngay cả đám người Trần Phong cũng đã đoán được rồi, cô còn là người trong cuộc, không có khả năng không nhận ra.
Cái cớ thần chủ thế thân quá vụng về, chỉ cần suy nghĩ thì sẽ thấy rất nhiều chỗ sai sót.
Quan trọng hơn chính là lần đó mình hôn mê, bọn người Nguyễn Văn Việt đích thân đến thăm, nếu như mình chỉ là một thế thân thì căn bản không có tư cách để Nguyễn Văn Việt phải ra mặt.
Mà về sau nữa, Triệu Thanh Hà lại tin tưởng không hề nghi ngờ gì đối với thân phận thần chủ thế thân của anh, chuyện này rất có vấn đề.
Vương Bác Thần thở dài trong lòng, rốt cuộc cũng đã hiểu những lời mà Triệu Thanh Hà nói ở Kim Lăng, đều là đang cố ý diễn kịch cho anh xem, là bởi vì cô sợ mình sẽ làm liên lụy tới anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!