Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thần Chủ Ở Rể - Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà

 

Các lãnh đạo cấp cao của nước A có vẻ mặt cực kỳ khó coi. 

Đây vẫn là lần đầu, bọn họ bị người khác uy hiếp như vậy. 

Đặc biệt còn là bị người nước R mà bọn họ chèn ép uy hiếp. 

Đây là đang vả mặt bọn họ. 

Trước đây người dám uy hiếp bọn họ đều bị bọn họ giết. 

Đây là sỉ nhục! 

Stephen đen mặt, nếu có thể ông ta thật sự muốn bóp chết Vương Bác Thần, dìm chết trong nước, dùng dây thừng siết chết. 

Tóm lại, nếu có thể, ông ta muốn dùng mọi cách để giết Vương Bác Thần. 

Bị uy hiếp phải đàm phán, ông ta sẽ trở thành vị tổng thống đầu tiên bị người khác sỉ nhục như này trong lịch sử nước A. 

“Gọi video call vào điện thoại của Ovid, tôi nói chuyện với Vương Bác Thần. 

Stephen hít sâu vài hơi, đây là một ngày nhục nhã nhất kiếp này. 

Ở một bên khác. 

Thành phố Vinal. 

Ovid nghe cuộc video call, ấm ức nói: “Cậu Vương, tổng thống của chúng tôi muốn nói chuyện với cậu. 

Vương Bác Thần lạnh nhạt nói: “Dùng màn hình lớn để nói chuyện. 

Sắc mặt của Ovid thoáng cái thay đổi. 

Nếu chỉ là dùng điện thoại video call, sự việc còn ở trong phạm vi có thể khống chế. 

Nhưng nếu đổi thành màn hình lớn, vậy sẽ hoàn toàn mất khống chế. 

Tất cả mọi người ở đây đều sẽ nhìn thấy, như vậy sẽ bất lợi cho Stephen. 

Mà chuyện này tất nhiên sẽ truyền khắp nước A, thậm chí cả thế giới. 

Nếu trong quá trình dùng màn hình lớn đàm phán, Vương Bác Thần đưa ra yêu cầu quá đáng, Stephen đồng ý hay không đồng ý đây? 

Tất cả chuyện này đều không thể kiểm soát. 

Cho dù bên nước A có thể nhượng bộ một chút, ở dưới màn hình lớn sẽ không thể thỏa hiệp. 

Đến lúc đó thì phải làm sao? 

“Cậu Vương, chúng tôi là ôm thành ý tới đàm phán, chuyện này... 

Ovid còn chưa nói hết, Vương Bác Thần bèn lạnh lùng cắt ngang, nói: “Tôi không phải tới đàm phán, là tới giết người, hiểu không?” 

Mắm muối không ăn. 

Ovid run người, nuốt nước bọt. 

Chuyển lời của Vương Bác Thần cho Stephen. 

Stephen tức tới mức đạp đổ cái bàn. 

Ông ta đã hạ mình, bỏ đi cái tôi để đàm phán với Vương Bác Thần, đối phương lại đưa ra yêu cầu vô lý như thế, muốn dùng màn hình lớn đàm phán với ông ta. 

Mặc kệ kết quả đàm phán như nào, đều sẽ trở thành vết nhơ lớn nhất. 

Không cần nghĩ ông ta cũng đoán được yêu cầu của Vương Bác Thần nhất định rất hà khắc. 

Hơn nữa cho dù nhượng bộ một chút, cũng không thể truyền tin đi. 

Ông ta hoàn toàn có thể tưởng tượng được, nếu thật sự là như vậy, sau khi kết thúc chuyện này nước A sẽ diễn ra một cuộc diễu hành biểu tình rất lớn. 

Đối thủ của ông ta tất nhiên sẽ lợi dụng chuyện này để công kích ông ta, rất bất lợi cho tái đắc cử nhiệm vụ sau của ông ta. 

“Ông nói với Vương Bác Thần, tôi tuyệt đối không thể đàm phán trước công chúng được! Hoặc cậu ta nói chuyện qua điện thoại với tôi, hoặc cậu ta giết hết người của thành phố Vinal! Tôi ngược lại muốn xem, cậu ta có phải thật sự dám chống lại cả thiên hạ, giết hết mấy trăm nghìn người của thành phố Vinal không!!” 

Stephen thật sự tức chết rồi, ngay cả lời này cũng nói ra. 

Có thể thấy ông ta đã mất đi lý trí. 

“Ovid, đợi đã, chúng tôi thượng lượng thêm. 

Phó tổng thống Richard vội vàng ngăn Ovid lại, chắc chắn không thể nói như vậy với Vương Bác Thần. 

Nếu lời này truyền ra, không cần đợi sau này, ngay bây giờ sẽ gây ra diễu hành biểu tình trong cả nước. 

Ovid ở bên kia cũng thở phào, cho dù Richard không nói, ông ta chắc chắn cũng không thể nói như thế với Vương Bác Thần. 

Thực lực của Vương Bác Thần ông ta thấy tận mắt, dưới một quyền đó, 5 vị chiến thần đỉnh cấp chết hết, uy áp chấn nhiếp cả thành phố Vinal. Lực lượng to lớn như này đã không thuộc về người phàm. 

Vương Bác Thần cũng không vội, tiếp tục đợi. 

Bây giờ anh có thời gian chơi với đám người Stephen. 

Nhấn Mở Bình Luận