Ba người Hàn Đỉnh, Nguyễn Văn Việt và Quách Đỉnh nhìn nhau và lộ ra nụ cười của những con cáo già.
Trước đây phía bên Đệ Nhất Đế Quốc muốn phong tỏa thì phong tỏa, muốn đánh áp thì đánh áp, làm không tốt thì đội hình mẫu hạm của người ta còn tới cửa dạo quanh hai vòng.
Quả thực là bực bội, uất ức.
Vương Bác Thần thành lập Thiên Thần Các, sau khi nổi lên, nó đã trấn áp được sự hung hăng kiêu ngạo của các thế lực phương Tây.
Nhưng dù sao bên Nước R vẫn thuộc về thế yếu, đối phương động một tí là trừng phạt kinh tế gì đó, quả thực là khiến người ta chán ghét.
Lần này thật sảng khoái.
Vương Bác Thần đã trực tiếp giết chết sáu vị chiến thần cấp đỉnh của nước A, một trong số họ còn là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, bây giờ còn nổ ra một cuộc biểu tình lón.
Bắt đầu hoảng rồi, muốn thông qua đàm phán để giải quyết, trước đó sao không làm sớm đi?
Những lúc như thế này rồi mà vẫn muốn tính toán thiệt hơn, không muốn nói chuyện với Thiên Thần Các, không phải là lo lắng địa vị không ngang bằng, từ đó ảnh hưởng đến địa vị của nước A Đệ Nhất Đế Quốc sao?
Tại sao phải chiều theo ý của bọn họ?
Giống như đứa trẻ vậy, nghĩ rằng trái đất xoay quanh mình?
Người mà ông khiêu khích chính là Thiên Thần Các, muốn nói chuyện thì đi nói chuyện với Thiên Thần Các, có liên quan gì đến Nước R tôi chứ?
Rất nhanh, điện thoại của Stephen lại gọi tới.
Lần này Hàn Đỉnh đã nhận máy, có điều giọng điều lại có chút khiến người ta phải suy nghĩ.
"Tổng thống Stephen, tôi nói này, những chuyện này tôi không thể nói chuyện với ông được, Thiên Thần Các là một cơ cấu tổ chức độc lập ngoài Nước R, không có mốt quan hệ phụ thuộc với Nước R. Tôi cũng không quản được Thiên Thần Các. Hơn nữa, đây là ân oán giữa các ông và Thiên Thần Các, Nước R chúng tôi không tiện bao biện làm thay. Haha, Tổng thống Stephen, chuyện này các ông vẫn nên nói chuyện với người của bên Thiên Thần Các đi, tôi không có quyền quản lý việc của Thiên Thần Các
Hàn Đỉnh cười haha, đẩy đi sạch tất cả mọi chuyện.
Giọng điệu bề ngoài thì có vẻ vô cùng đáng tiếc và đồng cảm nhưng trong lòng lại vui như hoa nở.
Nếu chính phủ Stephen thực sự nói chuyện với Thiên Thần Các, người đời lại không biết Thiên Thần Các không phụ thuộc nước R, sẽ chỉ cho rằng ngay cả tư cách đàm phán trực diện với Nước R mà nước A cũng không có, chỉ có thể đàm phán với một bộ phận của Nước R.
Điều này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến uy tín của Đệ Nhất Đế Quốc trên trường quốc tế.
Đệ Nhất Đế Quốc hiện tại muốn thông qua đàm phán với Hàn Đỉnh, từ đó kéo hai bên vào một mối quan hệ ngang hàng, Hàn Đỉnh đương nhiên sẽ không làm theo điều ông ta muốn.
"Tôi có thể giúp hai bên các ông đạt được hòa giải, nhưng chuyện này tôi không chắc chắn được, dù sao Vương Bác Thần mặc dù là Thần chủ Nước R nhưng anh ta cũng là người phụ trách của Thiên Thần Các, phía anh ta đại diện cũng là Thiên Thần Các, tôi chỉ có thể thử nói xem sao, không dám bảo đảm thành công.
Hàn Đỉnh nói dăm ba câu đã khiến Stephen cứng họng không nói nên lời.
Không cho đối phương lấy một chút cơ hội.
Lời trong lời ngoài đều bộc lộ ra rằng các ông không có tư cách nói chuyện với Nước R tôi.
Thái độ cao cao tại thượng này khiến phía bên Đệ Nhất Đế Quốc vô cùng khó chịu.
Trước đây, người cao cao tại thượng chính là bọn họ, muốn thế nào thì sẽ thế ấy, là người đặt ra quy tắc.
Cục diện hiện tại lại đảo ngược khiến bọn họ rất khó chịu.
Rất bực bội.
Rất không cam tâm.
Phía bên Stephen kìm nén lửa giận, trong giọng nói mang theo vẻ bực dọc.
Hàn Đỉnh vui vẻ tiếp tục nói: "Tổng thống Stephen, chuyện này ông nói với tôi cũng vô ích, ông phải tìm Vương Bác Thần. Nếu thật sự muốn truy cứu theo như những gì ông nói, nước A các ông ra tay với người nhà của Thần chủ Nước R chúng tôi, loại thủ đoạn đê hèn này chúng tôi còn chưa bày tỏ thái độ mà”
Vừa nói, giọng điệu của Hàn Đỉnh cũng trở nên gay gắt hơn, có chút lạnh lùng: "Tổng thống Stephen, các ông đến Nước R chúng tôi, bắt vợ con của Thần chủ Nước R chúng tôi, đây là có ý gì? Không thèm nói quy tắc nữa? Nếu các ông không thèm nói quy tắc như vậy, vậy chúng tôi cũng không quan tâm đến quy tắc nữa, hay là chúng ta thử xem xem? Cũng không phải chỉ có mình Thần chủ Nước R chúng tôi có vợ con, các ông cũng có người nhà mà, đúng không?”