Người hà họ Cổ đều sững sờ!
Bọn họ hung hãn tới gây rối với Vương Bác Thần, muốn để Vương Bác Thần thừa nhận sai lầm của mình, quỳ trên mặt đất cầu xin lòng tha thứ làm tăng uy phong của nhà họ Cổ.
Nhưng ai ngờ, Vương Bác Thần đã giết luôn một người, thẳng tay ra tay!
Người bị giết là Võ Vương của nhà họ Cổ bọn họ!
Cho dù nhà họ Cổ của bọn họ là một trong bảy đại thế gia, nhưng Võ Vương cũng có hạn.
Vì chuyện của nhà họ Tống, hai người đã bị thiệt mạng ở Ma Đô, bây giờ Vương Bác Thần đã giết chết tại chỗ thêm một người, đây là một tổn thất không thể tính được đối với nhà họ Cổ!
Thật là hống hách!
"Anh. . . . . ."
"Láo xược!"
"To gan!"
"Muốn chết!"
"Giết anh ta!"
Người nhà họ Cổ đều tức giận.
Cổ Linh Linh sững sờ, cô không ngờ Vương Bác Thần lại trực tiếp giết người, cô vốn muốn ám chỉ Vương Bác Thần và để Vương Bác Thần nhịn, sự việc sẽ được giải quyết.
Nhưng Vương Bác Thần thẳng tay giết người, cho dù nhà họ Cổ muốn hòa giải với Vương Bác Thần, hiện tại động tới mặt mũi, chuyện cũng không được nữa rồi!
"Anh Vương trâu bò! Đỉnh của chóp!"
Bao Chức hồi thần lại, mới nãy anh ta bị Vương Bác Thần doạ ngu người.
Đây là nhà họ Cổ.
Anh ta vốn tưởng rằng đánh Cổ Minh Nguyên tại nhà họ Cổ, là đã trâu bò đỉnh chóp rồi, nhưng đến bây giờ anh ta mới nhận ra tầm nhìn của mình thật hạn hẹp.
"Em tưởng anh Vương ở tầng ba tầng khí quyển thôi thì ra anh Vương ở tầm vũ trụ rồi, là em không có mắt!"
Bao Chức nhìn Vương Bác Thần với vẻ ngưỡng mộ, khi nhìn thấy ánh mắt giết người của nhà họ Cổ, anh ta nhanh chóng ôm đầu, nếu bị nhà họ Cổ ghi hận thì không hay.
"Vương Bác Thần, anh dám giết người nhà họ Cổ tôi! ! Anh tưởng là Cổ Hàn tôi chết rồi à! !"
Một người đàn ông trung niên cường tráng đứng dậy, vẻ mặt u ám, phẫn nộ nhìn Vương Bác Thần.
Không phải ông ta không muốn giết Vương Bác Thần, nhưng sức mạnh mà Vương Bác Thần thể hiện vừa rồi khiến ông ta kiêng dè.
Giết chết một Võ Vương cùng đẳng cấp với ông ta trong nháy mắt, thực lực như vậy không phải ông ta có thể chống lại!
"Ba, ba, con bị đánh. Ba phải báo thù cho con. Ba thấy con bị đánh đến nỗi ba còn không nhận ra không."
Đúng lúc này, Cổ Minh Nguyên mặt mũi sưng như đầu heo dẫn người đuổi vào, vừa nhìn thấy Cổ Hàn liền bắt đầu than thở: "Ba, nhìn xem con trai bị đánh như thế nào, đây đều là do tên Bao Chức khốn kia đã đánh! Giờ hắn ta là chó săn của Vương Bác Thần, ba phải báo thù cho con."
"Mày dám đánh con trai tao! !"
"Lại còn giết người nhà họ Cố tao!"
"Vương Bác Thần, hôm nay mày sẽ chết ở đây!"
Cổ Hàn gầm lên: "Ông Vương, ông Lưu, ra tay!"
Hai ông già trạc 60 tuổi đứng dậy, tuy đã ngoài sáu mươi tuổi nhưng thần thái tươi tỉnh, mắt sáng có thần, khí huyết thậm chí còn mạnh hơn cả thanh niên hai ba mươi tuổi!
Ninh Danh quan sát mà thầm lo lắng, thực lực của Vương Bác Thần ngay cả ông ta cũng không đoán ra được, hai lão này chỉ là một nửa Võ Hoàng, làm sao có thể so với Vương Bác Thần.
"Hừ, hai Võ Hoàng nhất tinh cũng dám phách lối trước mặt chủ nhân của ta! Các ngươi không đủ tư cách khiêu chiến chủ nhân nhà ta!"
Ninh Danh đứng lên, lạnh lùng nhìn ông Vương và ông Lưu.
Trong số các Võ Hoàng, có cả kẻ yếu và kẻ mạnh. Người yếu nhất là Võ Hoàng nhất tinh, và người mạnh nhất là Võ Hoàng năm sao.
Là Thần Chủ lực chiến top đầu hiện tại, anh là Võ Hoàng năm sao đỉnh phong!
Tới đẳng cấp Võ Hoàng, tuy chỉ cách một cảnh giới nhỏ, nhưng thực lực của lại một trời một vực!
Mặc dù cũng có trường hợp giết người vượt cấp, lấy yếu giết mạnh, nhưng những người đó ai cũng là thiên tài tuyệt thế, thậm chí có thể nói là đếm trên đầu ngón tay.
Toàn thế giới, tới cảnh giới Võ Hoàng, có không tới mười thiên tài có thể giết người vượt cấp!
Đáng tiếc là ông Vương và ông Lưu không phải là những thiên tài tuyệt thế như vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!