Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thần Đế Trọng Sinh - Diệp Trần (FULL)

Sưu!

Cùng với giọng nói như tiếng sấm trời này rơi xuống, một đạo ánh sáng sáng chói hướng về phía tên thanh niên Cơ gia kia nổ bắn mà tới.

Bành!

Thanh niên Cơ gia kia căn bản không kịp phản ứng lại, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra thì cả người trong nháy mắt đã hóa thành một đám sương máu, hoàn toàn biến mất khỏi trên thế giới này.

Đột nhiên xảy ra chuyện bất ngờ, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người thi nhau nhìn về phía bên này.

Chỉ thấy, một bóng người từ trên trời cao, chậm rãi bay xuống tới, rơi vào trước mặt Hi Nguyệt.

"Diệp Trần!"

Hi Nguyệt lập tức vui mừng hô lên một tiếng, bay nhào vào trong ngực Diệp Trần, hốc mắt đỏ bừng, nước mắt đã không cầm được mà chảy xuống.

"Ngoan, có ta ở đây rồi thì không sao nữa rồi!"

Diệp Trần vỗ vỗ bả vai Hi Nguyệt, nhẹ giọng an ủi một câu, lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu lên liếc nhìn mọi người ở xung quanh một lần.

"Tôn thượng!"

Sau khi Hỗn Thế Ma Viên và Cửu U Thôn Thiên Mãng nhìn thấy Diệp Trần thì cũng cảm thấy ngạc nhiên mà hô to một tiếng, sau đó thừa dịp các cường giả của Cơ gia và Đoan Mộc gia còn đang ngây người, nhanh chóng lùi lại tới bên cạnh Diệp Trần mà những người còn lại của Lạc Hà tông cũng vội vàng co vào một nhóm về tới cạnh Diệp Trần, hai bên lại kéo dài khoảng cách ra một lần nữa.

"Khặc khặc! Diệp huynh đệ, không nghĩ tới mạng ngươi thật đúng là lớn, thế mà vẫn còn chưa chết!"

Trong đám người, một giọng nói tràn ngập sự chế giễu đột nhiên vang lên.

Diệp Trần ngẩng đầu nhìn lại, bên trong đôi mắt lập tức hiện ra vẻ lạnh lùng.

Người vừa mới mở miệng nói chuyện này bỗng nhiên chính là Đoan Mộc Phong!

Hóa ra, hôm mà Hỗn Độn thú bạo động, dẫn tới núi Chu Hoảng xảy ra thay đổi lớn, hai đại thiên tài khác từ bên trong không gian phong ấn chạy ra ngoài, duy chỉ có Diệp Trần là không thấy xuất hiện, mọi người đều cho rằng Diệp Trần đã chết ở bên trong.

Bởi vì Diệp Trần trước đó xuất chiến thay cho Đoan Mộc gia, hơn nữa ở bên trong Hội võ bảy tộc liên tiếp giết đi hai đại thiên tài của Cơ gia, sau đó Cơ gia tự nhiên tính món nợ này lên trên đầu của Đoan Mộc gia.

Đoan Mộc Phong thì lo ngại thế lực của Cơ gia, hơn nữa cho rằng Diệp Trần đã chết, thế là quả quyết bán đứng Diệp Trần, một mạch nói ra tung tích của đám người Hi Nguyệt, cho nên lúc này mới có cục diện hai đại gia tộc cùng nhau vây quét như bây giờ.

Diệp Trần cười lạnh:

"Ta không chết, mà ngươi lại cách cái chết không xa!"

Đoan Mộc Phong nghe được điều này, đầu tiên là hơi sững sờ, sau đó thì cười lên ha hả, giống như là nghe được chuyện cười hài hước nhất trong đời:

"Họ Diệp! Ngươi nói mạnh miệng như vậy mà không sợ đau đầu lưỡi của mình sao! Chỉ dựa vào ngươi cùng với một đám phế vật này mà cũng muốn chống lại hai đại gia tộc chúng ta sao? Nếu như ta là ngươi thì tuyệt đối sẽ không ngoi đầu lên vào thời điểm này, thật sự là không biết sống chết!"

Đoan Mộc Phong nói xong lời này thì trong trận doanh của Cơ gia ở một bên có một người đàn ông trung niên đi tới:

"Đoan Mộc Phong, không cần phải nói lời vô nghĩa! Giết những người này, ân óa hai nhà chúng ta như vậy mà kết thúc!"

Người đàn ông trung niên nói xong lời này, hai bên nhanh chóng kết ấn, sau đó hướng về phía Diệp Trần đột nhiên vỗ ra một cái:

"Tiểu tử! Ngươi giết hai đại thiên tài của Cơ gia chúng ta, vậy thì nạp mạng đi cho ta!!!"

Ầm!

Sau khi người đàn ông trung niên kia vỗ ra một chưởng, từ trong lòng bàn tay của hắn đột nhiên nở bắt ra một cây trường thương màu đỏ, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa, đột nhiên tăng vọt đến mấy ngàn mét, hướng Diệp Trần hung hăng giáng xuống!

Người đàn ông trung niên này, hiển nhiên cũng là một tên cường giả đỉnh câp có cảnh giưới Độ Kiếp trung kỳ, mà cái pháp bảo trường thương này thì cũng là một kiện Tiêp khí cấp bậc cực phẩm, cho dù là Hỗn Thế Ma Viên hay là Cửu U Thôn Thiên Mãng đối mặt với một kích này thì vẻ mặt cũng không thể không hiện ra vẻ ngưng trọng, trong lòng đã chuẩn bị sẵn bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay hỗ trợ Diệp Trần.

"Cẩn thận!"

Hi Nguyệt vẫn còn đang ở trong vòng tay Diệp Trần, cũng không thể không kinh hô một tiếng, mở miệng nhắc nhở Diệp Trần, đồng thời cũng chuẩn bị xuất thủ toàn lực, thay Diệp Trần chia sẻ một chút áp lực.

Nhưng không ngờ, Diệp Trần một mặt bình thản, như thể căn bản không để một kích kinh khủng kia của đối phương vào trong mắt, thậm chí một cánh tay vẫn đang ôm chặt lấy eo nhỏ nhắn của Hi Nguyệt.

Mà đợi đến khi một kích hủy thiên diệt địa kia sắp rơi xuống tới nơi thì lúc này Diệp Trần mới giơ một cánh tay khác lên:

"Hư Vô Chi Thủ!"

Ầm ầm!

Sau khi Diệp Trần quát khẽ một tiếng, trên đỉnh đầu Diệp Trần, đột nhiên xuất hiện một đạo chưởng ấn to lớn như mộng như ảo, vững vàng chặn lại một kích kinh khủng kia của đối phương.

"Cái gì!"

Không những vị cường giả này của Cơ gia sợ ngây người, mà tất cả người của hai đại gia tộc đều vì đó mà trợn mắt há hốc mồm.

Thậm chí ngay cả Hỗn Thế Ma Viên, Cửu U Thôn Thiên Mãng và người của Lạc Hà tông cũng đều không có nghĩ tới, Diệp Trần vậy mà đã chặn lại được một kích cường hãn tới có thể hủy thiên diệt địa kia một cách dễ dàng như thế!

"Đồng nát sắt vụn! Cũng dám khoe khoang ở trước mặt ta?"

Diệp Trần cười chế giễu một tiếng, đồng thời bàn tay nhẹ nhằng nắm lại:

Bành!

Trường thương Tiên Khí tỏa ra ánh sáng chói mắt kia thế mà ở dưới một nắm của Diệp Trần, lại giống như con rối được nhào nặt từ bùn, trong nháy mắt vỡ vụn ra, hóa thành một đám không khí!

"Cái này..."

Tất cả mọi người thấy cảnh này thì lập tức từng tên giống như thể gặp quỷ.

Đây chính là một kiện Tiên khí cực phẩm, thế mà bị Diệp Trần dùng tay không bóp nát dễ dàng như thế?

Thực lực của người này cũng quá đáng sợ tới nghịch thiên đi!

Bạch bạch bạch!

Pháp bảo bị Diệp Trần hủy diệt đi một cách dễ dàng, tên cường giả Cơ gia kia cũng bị dính một cỗ lực lượng phản phệ lớn, trên không trung liên tiếp lùi lại mấy chục bước, khóe miệng đã tràn ra một chút máu tươi, hiển nhiên cũng đã bị nội thương không nhẹ.

Đây là bởi vì Diệp Trần sử dụng lực lượng của mình tác dụng lên pháp bảo, cho nên cường giả Cơ gia kia mới may mắn trốn qua một kiếp.

"Thực lực của hắn...làm sao lại trở nên mạnh tới như vậy!"

Không chỉ tên cường giả Cơ gia kia ở trên mặt hiện ra vẻ mặt vô cùng trắng bệch, mà Đoan Mộc Phong ở một bên hai mắt cũng trợn lồi ra thật lớn, quả thực chính là không thể tin được những gì mình đã nhìn thấy.

Thực lực Diệp Trần trước đó biểu hiện ra đã để cho hắn cảm thấy chấn kinh, nhưng vẫn còn ở trong phạm vi có thể tiếp nhận, mà bây giờ Diệp Trần lộ ra chiêu này, lập tức xa xa nằm ngoài dự đoán của hắn, để hắn vừa kinh vừa sợ, thân thể đã không nhịn được mà bắt đầu run rẩy lên.

"Đoan Mộc Phong!"

Sau khi Diệp Trần xuất thủ chấn nhiếp mọi người, cũng không có thừa thắng truy kích, mà lại nhìn về phía Đoan Mộc Phong một lần nữa, mở miệng nhàn nhạt nói:

"Từ lúc ngươi phản bội ta, ngươi chắc phải biết sẽ có kết quả gì rồi chứ! Nể tình trước đó ngươi cũng coi như đã giúp ta, ta cho ngươi một chút thể diện, ngươi tự sát đi!"

Đoan Mộc Phong nghe được lời này của Diệp Trần thì hai con ngươi lập tức co rụt lại, sau đó thì ngửa mặt lên trời cười ha hả:

"Họ Diệp! Ngươi cho rằng ngươi là ai? Một câu nói thì có thể để cho ta tự sát? Hiện tại bên chúng ta có khoảng chín vị Độ Kiếp Đế Quân, mà các ngươi chỉ có ba vị mà thôi, chúng ta những người này cùng nhau công kích, ngươi cảm thấy ngươi chống đỡ được sao?"

Tên cường giả Cơ gia kia lúc này cũng từ trong hoảng sợ trước đó mà bình tĩnh trở lại, lập tức hét lớn một tiếng:

"Tất cả mọi người nghe hiệu lệnh của ta, đồng loạt ra tay, diệt tiểu tử này!!"

"Vâng!!"

Các cường giả của hai đại gia tộc lập tức thi nhau gọi ra pháp bảo, trên không trung hình thành xu thế kết hợp lại, vây đám người Diệp Trần ở phía dưới vào, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất thủ.

Diệp Trần thấy thế, vẻ mặt vẫn như cũ không có một chút rung động nào, lắc đầu, thấp giọng lẩm bẩm nói:

"Thôi được, hôm nay ta sẽ lấy các ngươi để luyện tay một chút, thử uy lực của Hỗn Độn Linh Bảo kia một lần!"

Cùng lúc nói ra lời này, Diệp Trần lật bàn tay một cái, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái bia nhỏ màu xám, bỗng nhiên chính là Hỗn Độn Huyễn Diệt bia!

P/S: Ta thích nào...chương 2....chúc mọi người có nhiều sức khỏe......
Nhấn Mở Bình Luận