Huyệt Đại Chuy chính là một huyệt quan trọng trong cơ thể con người, hội tụ trung khu thần kinh của cơ thể người, Trần Tu Minh tien tưởng rằng cho dù võ công của đối phương lại cao hơn nữa cũng không dám khinh thường như thế mà mặc cho mình tấn công vào huyệt Đại Chuy của hắn.
Tuy nhiên, Diệp Trần vẫn cứ ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, không có bất kỳ ý muốn đánh lại hay là tránh né gì cả.
Hai mắt Trần Tu Minh lập tức phát lạnh, "Chết đi!"
Tuy rằng trước khi hắn tới đây, Trần Kỳ Phong cha của hắn đã từng dặn dò qua hắn nhiều lần, tuyệt đối
không thể gây chuyện thị phi ở chỗ này.
Thế nhưng bây giờ đến trình độ này, hắn làm sao còn chỗ nào có thể thu lại được?
"Ầm" Một chưởng này giống như không có bất kỳ một chút hồi hộp nào, đập lên trên huyệt Đại Chuy của đối phương rất chuẩn xác.
Nhưng mà, kết quả so với trước đó cũng không có khác nhau mấy.
"Cái gì!"
Lần này, Trần Tu Minh rốt cuộc mới phản ứng lại, tu vi của đối phương cao hơn hẳn rất rất nhiều!
"Lui"
Tuy rằng không nghĩ ra, đối phương rõ ràng còn trẻ hơn so với hắn mấy tuổi, hơn nữa nhìn thân thể yếu đuối không chịu nổi kia, rõ ràng không giống như người tập võ thế mà làm sao lại có tu vi kinh khủng như thế?
Tuy nhiên, sự thật đang phơi bày ra ở trước mắt, hắn muốn không tin cũng không được!
Sau khi Trần Tu Minh ý thức được sự chệch lệch giữa mình và Diệp Trần, lập tức không còn có một chút chiến ý nào nữa, bước chân dưới chân chớp động nhanh chóng, dự định nhanh chóng rút lui.
Bạch!
Từ lúc Trần Tu Minh áp sát tới trước mặt Diệp Trần sau đó tấn công ra hai chiêu rồi đến lúc cấp tốc rút lui, thật ra thì cũng chỉ ba tới năm giây mà thôi.
Mà mọi người ở xung quanh thì người thông hiểu võ công cũng không nhiều, được coi là cao thủ thì cũng không có một ai.
Mọi người chỉ nhìn thấy, Trần Tu Minh bay nhào tới, sau đó dường như gặp phải chuyện kinh khủng gì đó, ngay sao đó cấp tốc lùi lại.
"Tình huống như này là như nào?”
Nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị này, mọi người đều có vẻ mặt không hiểu, căn bản không biết có chuyện gì xảy ra ở trong đó.
Mà ở lúc Trần Tu Minh cấp tốc lui lại được hơn mười mét, tự cho là có thể trốn qua được một kiếp, khi đang âm thầm cảm thấy may mắn, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên, "Ta nói rồi, nếu như ngươi cút ra ngoài thì cũng thôi đi, nếu không ta phải phế đi một cái chân của ngươi!"
Nghe được tiếng nói này, trong lòng Trần Tu Minh lập tức dâng lên một cỗ bất an nồng đậm, vội vàng trừng lớn đôi mắt, muốn nhìn rõ chiêu thức của đối phương.
Tuy nhiên, thiếu niên thần bí kia vẫn cứ ngồi ở chỗ đó không nhúc nhích một chút nào!
Nhưng mài! Một khắc sau!
Trần Tu Minh đột nhiên cảm thấy đùi bên phải của mình như bị nổ tung, ngay lập tức hét thảm một tiếng, sau đó thì che lấy bắp đùi của mình, bắt đầu liều mạng lăn lộn giãy dụa ở trên mặt đất.
"Chân của ta! Chân của tai..."
Tiếng kêu thảm thiết của Trần Tu Minh, vang lên quanh quẩn ở trong toàn bộ hội trường, mà ở xung quanh thì lặng ngắt như tờ, mọi người không hẹn đều có một cái động tác ăn nhịp đó là trợn mắt và há hốc cả mồm ta, càng tỏ ra không hiểu.
Bọn họ làm sao biết được rằng, lấy cảnh giới bây giờ của Diệp Trần, trực tiếp dùng một đạo thân niệm là có thể phá hủy triệt để dây thần kinh ở trên đùi Trần Tu Minh, chỗ nào còn cần động tác hay chiêu thức gì?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!