Đường Thanh Nhã thấy Diệp Trần lắc đầu, còn tưởng rằng hắn không thích tới nơi này, nên vội vàng giới thiệu:
"Bạch Long Quan này thế nhưng là cảnh quan nhân văn nổi tiếng nhất thành phố Thiên Hải, bắt đầu xây dựng vào thời nhà Đường, cách nay đã có lịch sử hơn một ngàn năm, hơn nữa nghe nói hương hỏa ở đây rất linh, còn có cao nhân tọa trấn, rất nhiều người không quản ngại đường xa đều chỉ vì tới nơi này dâng một nén nhang..."
Đường Thanh Nhã nói xong, một bạn gái cùng lớp ở một bên cũng hùa theo nói:
"Đúng vậy, mẹ của ta nghe nói chúng ta tới Thiên Hải chơi, dặn đi dặn lại để cho ta nhất định phải tới Bạch Long Quan để dâng hương!"
Ngay sau đó, lại có một người nói thêm vào:
"Ta con nghe người ta nói, ở trong Bạch Long Quan này, mọi người nói có đạo trưởng thi pháp tốt hơn nữa thần cơ diệu toán, vô luận là đoán chữ hay là đoán mệnh, đều rất linh nghiệm!"
Đương nhiên, cũng có người bắt đầu phản bác, "Dừng dừng! Chúng ta thế nhưng đều là người được giáo dục tiếp thụ khoa học kỹ thuật, làm sao có thể tin tưởng tư tưởng mê tín thời phong kiến này?"
"Mê tín cũng không phải hoàn toàn đều là sai, khoa học cũng có rất nhiều chuyện không giải thích được, dù sao ta đã cảm thấy, Bạch Long Quan này rất thần bí"
Mắt thấy mọi người bắt đầu muốn cãi nhau, bản thân Đường Thanh Nhã là lớp trưởng, tự nhiên không thể ngồi xem mà không để ý tới, trực tiếp họ nhẹ một tiếng nói:
"Mọi người đừng ồn ào nữa! Mọi người là tới đây để chơi để tham quan chứ không phải tới đây để cãi nhau a, đi vào trước rồi nói saul"
Chỉ chốc lát, mọi người lấy vé vào cửa đã thi nhau tiến vào trong đạo quán.
Bên trong Bạch Long Quan này quả thực không nhỏ, hơn nữa Diệp Trần nhận ra, công trình kiến trúc ở trong đạo quan này dường như là căn cứ vào bố cục một loại trận pháp nào đó để xây dựng.
Nếu như không phải mỗi cái lỗi rẽ ở đường giao. nhau, đều có một cái đánh dấu rất bát mắt và rõ ràng, hơn nữa trước khi tiến tới, mỗi người đều được phát một cái bản đồ, người bình thường đi đến đây một lúc, thì chắc phải đi vòng quanh.
"Chúng ta cứ đi như vậy cũng không có ý nghĩa gì, nếu không mọi người ai thích đi đâu thì đi, một giờ sau tập trung ở cửa Nam Môn, được không?"
Bỗng nhiên có người đề nghị. Lời đề nghị này lập tức đạt được những người khác
hưởng ứng, kết quả là một đội mười hai người liền đường ai nấy đi.
Tuy nhiên Diệp Trần để ý tới, ở trước khi Liễu Mộ Bạch đi, vẻ mặt âm lãnh hướng hắn và Đường Thanh Nhã phân biệt nhìn một cái, sau đó đi một mình không biết dự đinh đi chỗ nào.
Tuy rằng ý thức được Liễu Mộ Bạch dường như có địch ý đối với hắn càng ngày càng tăng, nhưng Diệp Trần vẫn không có để ở trong lòng.
Mặc kệ hắn, cho dù hắn có ngạn vạn mưu kế, ở trước mắt thực lực tuyệt đối thì có thể nhấc lên bao nhiêu cơn sóng?
Đi lung tung xung quanh một lúc, Đường Thanh Nhã vẫn luôn nhu thuận đi theo bên cạnh hắn, việc này khiến Diệp Trần có chút ngượng ngùng, không thể không cười nói:
"Thanh Nhã, có nơi nào mà cô muốn đi không? Tôi có thể đi cùng cô!"
Trong lòng Đường Thanh Nhã vui mừng, nghiêng đầu nghiêm túc suy nghĩ một chút mới nói:
"Nghe nói Vấn Thiên Các có một vị Lữ đại sư, xem mệnh bói toán rất chuẩn, hay là chúng ta cũng tới nhìn xem?"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!