Huống chỉ coi như Tiêu Dao sơn trang thật sự có thần thảo như thế, tất nhiên cũng sẽ bảo vệ chặt chẽ, lấy địa vị và thân phận của người này, chắc là còn chưa tiếp xúc tới được!
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần cười lạnh lần nữa,
"Không cần ngươi phải phí tâm! Ta sẽ đích thân tới quý trang lấy đi!"
Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp cong ngón tay búng ra, một đạp Tam Muội chân hỏa đã bay về phía Lưu trưởng lão!
Lưu trưởng lão lập tức hoảng hốt, vội vàng quay người muốn trốn, đáng tiếc lấy tu vi của hắn chẳng qua mới chỉ là nửa bước Hóa Kình mà thôi, làm sao chống đỡ được một kích của Diệp Trần chứ?
Oang! Lưu trưởng lão chỉ chạy ra được chưa tới mười mét, trong nháy mắt bị Tam Muội chân hỏa đuổi kịp, lập tức "Phừng phừng" một tiếng bốc cháy lên!
"A"
Theo tiếng kêu la tham thiết vang lên, thời gian chỉ trong một cái nháy mắt, cả người Lưu trưởng lão đã bị 'Tam Muội chân hỏa đối cháy không còn, trực tiếp hóa thành một làn khói xanh, triệt để biến mất ở trên đời này.
"Cứu mạng al"
Trong nháy mắt Diệp Trần tiêu diệt Lưu trưởng lão, ba người Liễu Mộ Bạc ở một bên, mắt thấy toàn bộ cảnh tượng vừa xảy ra vừa rồi, tất cả sớm đã bị dọa đến không kiềm chế được mà tè cả ra quần thi nhau gào một tiếng, sau đó muốn trốn chạy.
Phốc!
Diệp Trần bấm tay hướng không trung bắn ra.
Âm ầm!
Toàn bộ khu VỊP, trong nháy mắt tạo thành một đạo cấm chế vô hình
Ba người Liễu Mộ Bạch vừa mới lao ra được hơn mười mét, lập tức lao vào trên một bức tường vô hình, trong nháy mắt bị bắn ngược trở về.
Bạch! Cùng lúc đó, thân thể Diệp Trần lóe lên, xuất hiện trước mặt ba người giống như quỷ m, "Bây giờ mới chạy, vậy thì không khỏi chậm một chút a?”
Vào lúc này, ba người thực sự đã hối hận, nếu như bọn hắn biết Diệp Trần thế mà lại chính là vị Diệp Cuồng
Tiên Diệp tiên sinh đại danh đỉnh đỉnh kia, coi như cho bọn hắn thêm mười cái lá gan cũng quyết tâm không dám tìm hắn gây rắc rối!
"Diệp tiên sinh, ta sai rồi! Ta không phải người! Ta là súc sinh! Ngài xem ở ta tốt xấu gì cũng là bạn học cùng lớp với ngài tha cho cái mạng chó này của ta đi!"
Liễu Mộ Bạch nằm rạp trên mặt đất, vừa liều mạng dập đầu như giã tỏi, vừa khóc lóc cầu xin tha thứ.
Còn về Lục Thiếu Khanh thì vẻ mặt dại ra, cho tới bây giờ hắn còn không thể nào chấp nhận được, chuyện Diệp Trần chính là Vân Châu Diệp tiên sinh này, giống như là thần kinh thác loạn, trong miệng luôn luôn lẩm bẩm nói:
"Không có khả năng! Đây không có khả năng!..."
Trong ba người, duy chỉ có Vũ Liên Thành coi như có chút cốt khí, biết mình hôm nay chắc chăn phải chết không thể nghỉ ngờ, dứt khoát trợn mắt nhìn qua Diệp Trần, cười lạnh nói:
"Thua bởi trên tay của ngươi, Vũ Liên Thành ta nhận, ngươi cứ việc động thủ giết ta đi! Tuy nhiên ngươi cũng đừng đắc ý, Tân trưởng lão của Thánh Tâm các sẽ vì Vũ gia ta lấy lại công đạo!"
"Lấy lại công đạo? Không cần!"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!