Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tên cao to mặc áo đen kia tập tức bị đánh bay ra ngoài. Cùng lúc đó, một người đàn ông trung niên khác, cũng tương tự như vậy đánh bay một tên cao to áo đen đang tấn công về phía hẳn. Rất hiển nhiên, hai người đàn ông trung niên này có võ công cũng không tệ, ước chừng là võ giả có tu vi Ám Kình. Những thủ hạ này của Tào Quang, thật đúng là chưa phải đối thủ của hai người này.

"Chỉ bằng vài người các ngươi cũng muốn bắt được hai anh em chúng ta sao? Thật sự là không biết tự lượng sức mình"

"Tào gia các ngươi đã không hiểu đạo đãi khách là phải như thế nào, vậy thì chúng ta không thèm ở lại! Ngày sau sẽ tự có người tới tìm các ngươi thanh toán món nợ này! Đi!"

Hai người này mỗi người nói một câu của mình xong, đã đi về phía cửa phòng hát định đi ra ngoài.

Nhưng mà, vào đúng lúc này.

"Hừ!"

Diệp Trần một mực ngồi ở trên ghế sa lon đung đưa ly rượu vang, bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng.

Ông ~

Một đạo thần niệm công kích vô hình, trực tiếp từ mi tâm của Diệp Trần phát ra, lao thẳng tới hai người đàn ông trung niên kia.

"Ai u"

Hai người vừa chạy ra được mấy bước, còn chưa kịp chạm tay vào cửa, bỗng nhiên đầu óc cảm thấy trống rỗng, sau đó không khống chế được chân tay của mình, đồng thời ngã rầm trên mặt đất, thân thể co quắp lại một lúc, dường như là bị bệnh nặng gì đó. Hóa ra, một đạo công kích bằng thần niệm kia của Diệp Trần, đã làm tổn hại hệ thần kinh trung ương của hai người đàn ông trung niên này. Mấy người áo đen cao to ở xung quanh thấy vậy, vội vàng thi nhau chạy tới, gặt gao bắt lại hai người còn đang bị tê liệt nãm trên đất này.

Mọi người ở đây, tuy rằng đều thầm cảm thấy kỳ quái, thế nhưng là không có ai biết, hai người này đột nhiên choáng váng là thủ pháp của Diệp Trần.

"Chuyện tiếp theo nên làm như thế nào, cũng không cần phải để ta dạy cho ngươi chứ?"

Diệp Trần liếc qua Tào Quang, lần nữa nhàn nhạt mở miệng nói. Tào Quang trong lòng lập tức run lên, lập tức nặng nề gật đầu, 'Dạ vâng hiểu rồi!"

Diệp Trần khoát tay áo, ra hiệu hẳn có thể rời đi. Tào Quang lúc này mới từ dưới mặt đất bò dậy, sau đó khom mình cúi đầu, hướng phía cửa chạy ra ngoài. Đợi tới lúc chạy ra ngoài phòng hát, Tào Quang lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, đồng thời phát hiện trên lưng mình, mồ hôi sớm đã làm ướt hết cả áo.

Hết cách rồi, đối mặt với thiếu niên còn kém hẳn mấy tuổi này thật khiến hẳn cảm thấy không khí xung quanh ngột ngạt đến đáng sợ, quả thật là không phải người bình thường. Vừa mới có mấy phút ngắn ngủi trôi qua, trong mắt hẳn thì như là cả mấy cái thế kỷ dài dẵng dặc vậy.

Trải qua lần trước sau khi bị Diệp Trần một chỉ phế bỏ một cái chân, Tào Quang đối với Diệp Trần đã có tâm lý sợ hãi, lên thêm từ Tào Khôn cha hắn, nghe được từng chuyện, từng chuyện liên quan đến Diệp Trần, đối với hắn đã sớm kính sợ như thần linh rồi.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận