Miêu Nhân Kiệt xuất hiện, khiến Diệp Trần ý thức được một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.
Theo thực lực của hẳn càng ngày càng mạnh, người đắc. tội cũng càng ngày càng nhiều, bản thân hẳn tự nhiên không sợ hãi, nhưng Tô Lam là điểm yếu của hắn!
Miêu Nhân Kiệt hiển nhiên là quá tự tin đối với thực lực của mình, cho nên mới ở chỗ này ngây ngốc chờ Diệp Trần chở về, nếu như đổi thành người khác có mưu đồ hiểm ác đáng sợ, sợ rằng Tô Lam bây giờ đã gặp phải bất trắc.
"Xem ra cần nhanh chóng luyện chế cho dì Lam một cái pháp khí phòng thân, như vậy mới có thể đảm bảo an toàn của dì, thêm nữa chính là phải bồi dưỡng thế lực của mình, để cho người của ta ở xung quanh bảo vệ quán cơm..."
Thật ra thì Diệp Trần cũng cân nhắc qua việc để cho Tô Lam vào ở trong tiểu khu Tử Kim Sơn, sau đó nhờ Tào Văn đưa người tới bảo vệ, thế nhưng hản biết rõ tính cách của Tô Lam, biết cô ta chắc chắn sẽ không băng lòng giống như con chim hoàng yến ở bên trong một cái l-ng nhỏ.
Hơn nữa, bây giờ hắn còn chưa có nghĩ tới, nên giải thích cho Tô Lam tất cả chuyện này như thế nào.
"Luyện chế pháp khí phòng thân, đòi hỏi viên ngọc tốt nhất trên trái đất này, đây có lẽ là một chỉ phí rất lớn..."
Vừa nghĩ tới tiền, Diệp Trần đột nhiên cảm thấy khó đau đầu.
Trước đó từ chỗ của Tào Văn kiếm được 1000 vạn, Diệp Trần đã dùng để mua sắm dược liệu luyện chế đan dược, bây giờ còn thừa không nhiều.
Tuy rằng lấy tình hình trước mắt mà nói, nếu như Diệp Trần mở miệng hướng Tào Văn vay tiền, đối phương chắc chẳn sẽ không từ chối, thế nhưng hắn đường đường là Cuồng Đế, thực sự không thể mất thể diện được a.
"Xem ra lại phải nghĩ cách để kiếm tiền!"
Lúc nửa đêm,
Diệp Trần thông qua hơi thở để đánh giá, biết Tô Lam đã tiến vào trạng thái ngủ say, nên lẻn vào phòng của cô, lấy một chiếc mặt dây chuyền ngọc bích ở trên cổ mà ngày bình thường cô hay đeo.
Mặt dây chuyền ngọc bích được cho là vật gia truyền của Tô Lam, vật liệu không tệ, Diệp Trần có ý định luyện chế nó thành pháp khí phòng thân cho Tô Lam, để đề phòng chuyện ngoài ý muốn như hôm nay lại xuất
Khi mặt dây chuyền ngọc bích được lấy từ cổ Tô Lam, Diệp Trần phải mất rất nhiều công sức để làm việc đó, lấy tu vi bây giờ của hẳn, tự nhiên có thể đảm bảo Tô Lam sẽ không thức dậy, tuy nhiên, dáng người của Tô Lam thực sự quyến rũ động lòng người!
Hơn nữa tại thời điểm này, thời tiết vẫn còn nóng, trên cơ thể Tô Lam chỉ được che một cái chăn mỏng, ở dưới ánh trăng chiếu vào, đã hoàn toàn hiện ra đường cong đầy đặn và quyến rũ của cô ấy không bỏ sót một chỗ nào, mà với định lực bây giờ của Diệp Trần, cũng không thể không nóng lên.
Cuối cùng, thật vất vả mới gỡ mặt dây chuyền ngọc bích ra khỏi cổ của Tô Lam, Diệp Trần nhanh chóng quay trở lại phòng của mình, sau khi điều tức một hồi lâu, tâm cảnh mới hoàn toàn bình tĩnh trở lại
"Phù!"
Diệp Trần hít một hơi thật sâu, sau đó hai ngón tay của tay phải khép lại, đầu ngón tay lập tức lóe lên ánh sáng mờ nhạt,
"Lấy" Chỉ thấy răng hai ngón tay của Diệp Trần liên tục chạm vào trên ngọc bích, từng đạo phù lục cao thâm và phức tạp,
bắt đầu được khắc vào trên mặt dây chuyền ngọc bích....
Sau bốn đến năm giờ, khi mắt thấy bầu trời sắp sáng lên, Diệp Trần vẫn chưa ngừng hành động trong tay.
Luyện chế pháp khí phòng thân, ngay cả ở Tu Chân giới cường giả như mây, cũng không phải là một công việc đơn giản, huống chỉ Diệp Trần bây giờ mới chỉ có tu vi Luyện khí tầng bốn, khó khăn tự nhiên không phải là nhỏ.
Thời gian lại trôi qua gần một giờ, mắt thấy bầu trời đã sáng hơn một chút, Diệp Trần giờ phút này cũng mệt mỏi đến đầu đầy mồ hôi, chỉ thấy hắn đột nhiên giơ cao cánh tay của mình lên, sau đó hướng trên ngọc chạm một cái!
"Hoàng Hoàng Thiên Đạo, Khu Tà Tịch Ma! Ngưng!" "Ông ~~"
Theo tiếng quát khẽ của Diệp Trần, mặt dây chuyền ngọc bích ban đầu không có gì lạ, đột nhiên rung động, sau đó đột nhiên nhảy lên, lặng lẽ lơ lửng giữa không trung, quanh thân ngọc bích vậy mà bắt đầu có tia sáng lóe lên!
Diệp Trần sau đó liên tục điểm vào trên ngọc bích,
"Ẩn"
Các tia sáng trên mặt ngọc dây chuyền từ từ tiêu tan và nó đã được khôi phục lại dáng vẻ bình thường trước đó.
"Pháp khí phòng thân, rốt cuộc đã luyện xong! Có pháp khí phòng thân này ở bên cạnh, sau này dưới tông sư Hóa Kình, chắc là sẽ không thể làm tổn thương được dì Lam, ngay cả khi đối mặt với tông sư Hóa Kình, cũng đủ để ngăn cản được mấy lần công kích!"
Sau khi luyện chế thành công pháp khí hộ thân này, Diệp Trần thừa dịp sắc trời còn chưa có sáng hẳn, một lần nữa lén lút vào phòng Tô Lam và lắp lại mặt dây chuyền ngọc bích vào cổ cô.
"Phù!"
Quay trở lại căn phòng một lần nữa, Diệp Trần cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Chuyện bất đắc dĩ, thấy được gì đó không nên được nhìn thấy, điều đó khiến Diệp Trần cảm thấy có chút tội lỗi.
"Dì Lam a dì Lam, cháu cũng là vì nghĩ về sự an toàn của dì, dì tuyệt đối không nên trách cháu al"
Chỉ trong chớp mắt, bầu trời đã sáng lên,
Tô Lam rõ ràng không nhận thấy bất cứ điều gì bất thường, cô vẫn làm bữa sáng cho Diệp Trần như thường lệ, và sau đó gọi hắn ta dậy và ăn cơm.
"Dì Lam, cháu hỏi dì một vấn đề, nếu như sau này chúng ta có tiền, rất nhiều tiền, dì sẽ chỉ tiêu như thế nào?"
Lúc ăn cơm, Diệp Trần đột nhiên nói đùa và hỏi một câu hỏi mà mình quan tâm hơn.
'Tô Lam đầu tiên là sửng sốt, rất rõ ràng cô ấy không nghĩ rằng Diệp Trần sẽ đột nhiên hỏi câu hỏi này, sau khi suy nghĩ một lúc, cô ấy cười nói:
"À... Trước hết, phải dành một phần cho cháu và Mạn Mạn dùng để đi học, thứ hai, phải dành một số tiền để tìm cho cháu một người vợ, bớt lo sau này cháu không kiếm được nàng dâu! Phốc..."
Nói về điều này, Tô Lam bật cười. Diệp Trần đã rất xúc động, với tâm trí bây giờ của hắn, nghe thấy điều này, cũng không thể không cảm thấy mũi chua chua, suýt nữa thì rơi nước mắt.
Mặc dù Tô Lam không phải mẹ ruột của hẳn, nhưng lại tốt hơn mẹ ruột!
'Tô Lam cười một lúc, rồi tiếp tục nói: "Nếu như tiền còn không tiêu hết, sau đó mở rộng kích thước quán cơm nhỏ của chúng ta để tạo thành nhà hàng tốt nhất ở thành phố Vân Châu!"
Tô Lam dường như không có coi lời nói của Diệp Trần là thật, nên trực tiếp nói ra "Mong muốn" của chính mình.
Nói một cách vô tình, người nghe cố ý, Diệp Trần gật đầu, không nói gì, nhưng đã âm thầm ghi lại những lời của Tô Lam vào trong lòng.
"Dì Lam, dì có thể yên tâm rằng giấc mơ của dì sẽ sớm trở thành sự thật!"
Ăn cơm xong, Diệp Trần đang định tìm Tào Văn, thương lượng vạch ra một số kế hoạch kiếm tiền.
Cho dù là công pháp tu luyện, linh đan, pháp khí, phù lục, tùy tiện lấy ra một món hàng, ở trên thế giới này cũng là sự tồn tại của kỳ tích, đủ để cho hắn đổi lấy tài phú kếch xù, những gì hẳn thiếu, bất quá chỉ là nguyên vật liệu và một đường dây bán hàng phù hợp.
Tuy nhiên, tại thời điểm này, điện thoại di động đột nhiên reo lên, là của Đường Thanh Nhã gọi tới.
Mặc dù sau ngày hôm qua, Diệp Trần đã rất thất vọng với Đường gia, nhưng đối với Đường Thanh Nhã, hắn làm thế nào cũng không thể chán ghét nổi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!