Không nghĩ tới Hạ Hầu Phương mắt thấy Diệp Trần đã có ý định giết chết mình, không để ý tới lời cầu xin tha thứ của mình chút nào, ngay lập tức cũng ý thức được, chính mình hôm nay là tai kiếp khó thoát, trong lòng không thể không xoay ngang một cái, "Ngươi đã không cho ta sống, vậy ta cũng sẽ không cho ngươi sống khá giả!"
Hạ Hầu Phương bị buộc tới tuyệt lộ, vậy mà không còn chạy trốn, ngược lại quay người hướng Diệp Trần lao nhanh tới.
"Ừm?"
Diệp Trần đầu tiên là sững sờ, sau đó hiểu dụng ý của Hạ Hầu Phương, "Hắn muốn tự bạo!"
Loại chuyện này, ở Tu Chân giới giết chóc tàn khốc thế nhưng là rất phổ biến.
Một tên tu sĩ cảnh giới Kim Đan nếu như không tiếc bất cứ giá nào tự bạo đủ để sánh ngang với một kích toàn lực của tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh!
Nếu như Diệp Trần thuộc loại trẻ con miệng còn hôi sữa thì khẳng định sẽ ngu ngốc mà xông đi lên, đến lúc đó cho dù không chết thì chắc chắn cũng phải trọng thương.
"Lưu Ly Kim Thân!"
Thời khắc mấu chốt, Diệp Trần gần như không do dự chút nào, trực tiếp mở võ kỹ phòng ngự ra, đồng thời thân thể nhanh chóng lùi lại.
Bành!
Cùng lúc đó, cả thân thể Hạ Hầu Phương đã nổ tung lên như một quả bom bằng thịt người!
Vậy mà trong nháy mắt san thành bình địa phạm vi trong vòng trăm thước!
Tuy nhiên Diệp Trần cũng may là sớm đã có chỗ phòng bị, phương thức công kích bằng cách tự sát của Hạ Hầu Phương lại không thể làm cho hắn bị tổn thương một chút nào.
"Không!!"
Sau khi tự bạo nguyên thần của Hạ hầu Phương cũng không có bị chôn vùi ngay lập tức, thấy Diệp Trần thế mà không có trúng chiêu thì ngay lập tức không cam lòng hét lên một tiếng giận giữ, sau đó biến thành oán hận thật sâu, "Tiểu tử đáng ghét! Dược Vương tông ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Tiếng hét quanh quẩn mãi ở giữa sơn cố không thôi, nguyên thần của Hạ Hầu Phương cũng triệt để tiêu tán khỏi trên thế gian.
Diệp Trần không để ý tới đạo nguyền rủa ngập tràn oán niệm này, cảnh tượng như thế này hắn ở Tu Chân giới cũng đã được thấy nhiều rồi a.
Đi tới nơi Hạ Hầu Phương tự bạo, thần niệm hơi quét qua, sánh mắt rơi vào trong một bụi cỏ, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng, Càn Khôn Trạc này thế nhưng là đồ tốt, không thể lãng phí a!
Nhặt Càn Khôn Trạc kia từ dưới đất lên, phá giải cấp chế ở trên dễ như trở bàn tay, sau đó thần niệm thăm dò vào trong, trên mặt Diệp Trần lại thần nữa hiện ra vẻ vui mừng, "Tuy rằng chỉ có lớn như một cái sân bóng rổ, thế nhưng so với Tử Kim Hồ Lô trước đó còn phải lớn hơn rất nhiều!"
Sau đó, thần niệm của Diệp Trần lại quét ở bên trong một vòng, phát hiện có rất nhiều dược liệu, pháp khí, phì, công pháp bí tích các loại...
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!