Việc khẩn cấp trước mắt của hắn bây giờ là phải bảo đảm thuận lợi di chuyển Thất Diệp Hồi Tiên thảo tới.
Dẫn bốn người đi tới biệt thự số một, bởi vì rời khỏi biệt thự được một khoảng thời gian, Thanh long đại trận trong biệt thự ở vào trạng thái lúc nào cũng hội tụ linh khí cho nên trong sân lúc này linh khí đã vô cùng nồng đậm, hóa khí thành sương mù lần nữa, giống như là động phủ của tiên nhân.
Ba người Doãn Bách Xuyên đều là người tu đạo, nhất là Doãn Bách Xuyên có thực lực so với vị Yến đạo nhân ở Kinh Đô kia chỉ có mạnh hơn chứ không yếu đi, tự nhiên có thể nhìn ra chỗ kỳ diệu của Thanh Long đại trận trước mắt này, lập tức nhịn không được tán thưởng, "Không nghĩ tới ở trên trận pháp chủ thượng lại có trình độ cũng cao siêu như vậy!"
Tuy rằng Tiêu Nhược Hi không hiểu đạo pháp, nhưng cũng cảm thấy tâm thần được thanh thản.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Các ngươi trước tiên cứ tùy tiện thăm quan, ta đi an trí Thất Diệp Hồi Tiên thảo một chút!"
Nói xong, Diệp Trần đi thẳng tới trước khu rừng trúc được Hóa Linh trận bao phủ.
Nhẹ nhàng lấy ra Thất Diệp Hồi Tiên thảo, rồi mới trồng xuống một mảnh đất trống trong rừng trúc.
Xì xì xì ~
Thất Diệp Hồi Tiên thảo này không hổ là linh thảo hiếm thấy, phát hiện cảnh vật xung quanh thích hợp sinh trưởng, lập tức bám rễ sinh chồi, trong nháy mắt rễ đã cắm sâu vào trong lòng đất.
Sau đó:
Ông~
Phát ra thanh âm giống như là đang mừng rỡ vui sướng, bảy chiếc lá có màu sắc khác nhau cũng được co giãn ra một chút, sau đó linh khí ở xung quanh bắt đầu hướng nó bay tới mà hội tụ lại.
Nhìn xuống tiên thảo ở trên mặt đất, Diệp Trần cũng coi như thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên ngay sau đó, hai tay điểm vào hư không ở xung quanh một lúc, không chỉ liên tiếp bố trí hơn mười đạo cấm chế mà trước khi đi còn bố trí huyễn trận che giấu, trừ khi người có tu vi vượt xa Diệp Trần, bằng không căn bản không có người nào có thể phát hiện ra sự tồn tại của Thất Diệp Hồi Tiên thảo.
Làm xong đâu vào đấy, Diệp Trần mới coi như hoàn toàn yên lòng.
Lúc đầu, Diệp Trần dự định mang ba người Doãn Bách Xuyên đi tới Hắc Sâm Lâm nhìn một chút, nhưng không ngờ ngay vào lúc này, Tào Khôn thế mà tới.
Ngắn ngủi hơn nửa tháng không thấy, hai mắt Tào Khôn chẳng những đỏ bừng, ngay cả người cũng tiều tụy đi rất nhiều, điều này làm cho Diệp Trần mơ hồ có loại cảm giác xấu.
Quả nhiên, Tào Khôn vừa nhìn thấy Diệp Trần thì trực tiếp bay nhào tới trước mặt, rồi mới "Phù phù" một tiếng, quỳ xuống dưới đất, lớn tiếng khóc rống lên, "Diệp tiên sinh! Ngài phải làm chủ cho ta! Báo thù cho con ta a!"
Diệp Trần lập tức nhướng mày, "Tào Tứ Gia, ngươi đây là thế nào? Báo cái gì thù?"
Tào Khôn khó lóc than thở nói:
"Tào Quang con ta...nó bị người của Sam Khẩu chu xã hại chết rồi!"
"Cái gì!"
Nghe được tin tức này, sắc mặt Diệp Trần không thể không hơi đổi một chút, "Chuyện xảy ra vào lúc nào? Đến cùng chuyện này là như thế nào? Ngươi nói tỉ mỉ cho ta nghe một lần!"
Tào Khôn lập tức một năm một mười nói ra toàn bộ chân tướng chuyện này một lần.
Để Diệp Trần không nghĩ tới là, việc này thế mà còn liên quan tới hắn một chút!
Hóa ra, năm trước ở Hồng Diệp KTV, Diệp Trần gợi ý để Tào Quang xử lý hai người kia là người của Sam Khẩu chu xã.
Sam Khẩu chu xã vốn định tìm hợp tác với Tào gia, nhưng không có nghĩ tới đại biểu được phái ra thế mà bị Tào Quang giết đi!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!