Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thần Hoàng

Vội vàng ăn vào một viên đan hoàn đã sớm chuẩn bị tốt, Tông Thủ lại hít một hơi mạnh chín sợi đàn hương vào trong phổi. Sau đó một khắc là cảm giác đau đớn vô cùng đánh úp tới, cơ bắp tứ chi trở nên suy yếu vô lực.

Đây là chứng bệnh nguyên hồn hao tổn quá nặng, Thiên Kính Chiếu Hồn thuật nhất định trả một cái giá lớn. Cũng may đan hoàn trong bụng kịp thời dâng lên một tia mát lạnh, đàn hương này cũng có hiệu quả ân cần săn sóc nguyên thần khiến cho đau đớn thoáng giảm bớt.

Sau một lát, Tông Thủ đã hơi dần dần thích ứng, hắn lấy tinh thạch màu xanh da trời đặt vào mi tâm, nhìn tử sắc quang điểm, cơ hồ không tỳ vết thì không khỏi vui mừng trong khổ cực.

Lần này hắn nguyện kỳ hiểm dùng dùng Thiên Kính Chiếu Hồn thuật tu luyện, cố nhiên là thiếu chút nữa chết. Bất quá thu hoạch cũng vượt xa mong muốn của hắn.

– Nếu chỉ dùng tinh thuần, hiện tại nguyên hồn của ta không thể sánh vai với Linh Sư Hoàn Dương cảnh? Nguyên hồn tổn thương điều dưỡng cần bảy tám ngày mới có thể phục hồi như cũ. Bất quá hai tháng cũng vậy là đủ rồi. Đợi đến lúc Lăng Vân Tông phá sơn thì không chỉ là thai luân có thể hoàn thành. Tu vi Linh Sư cũng có thể đạt đến Định Thần cảnh.

Nửa khắc sau, theo góc độ trăng sáng trên không trung chếch đi, ánh trăng sáu mặt gương đồng phản xạ đi vào cũng chầm chậm nghiêng đi.

Tông Thủ đợi đến chính mình khôi phục thể lực thì vươn người đứng lên, bắt đầu thu thập phù lục pháp khí trong phòng. Vừa mới động thủ không lâu thì có một đoạn thanh âm truyền vào trong tai của hắn.

– Doãn huynh, ngươi tuy hiệu lực vì Quân thượng nhưng rốt cuộc vẫn là nhân tộc, càng hậu nhân của danh môn. Cần gì phải nhúng tay phân tranh bên trong Càn Thiên Sơn ta? Cứ như vậy rời đi chẳng phải rất tốt sao?

– Rời đi? Phùng Hiểu, không biết những lời này là ai dạy cho ngươi nói? Là Tông Thế, Tông Dương, hay là Tông Sư Nguyên? Quân thượng đúng là nhìn nhầm ngươi, lúc trước ta còn cảm thấy kỳ quái vì sao Tông Du lại biết được hành tung của thế tử?

Tông Thủ lúc đầu không để ý nhưng khi mấy câu nói vừa mới lọt vào tai, động tác đột nhiên dừng lại.

Thoáng phân biệt trong đầu, hắn biết thanh âm này từ một gian phòng cách nơi này ngoài sáu mười trượng.

– Thanh âm này là Doãn Dương và một người khác, không biết lai lịch ra sao? Nghe ngôn ngữ của hắn hình như cũng là bộ hạ của phụ thân ta.

Lông mày nhíu lại, Tông Thủ cẩn thận lắng nghe. Bất quá Phùng Hiểu trầm mặc hồi lâu, mới thản nhiên nói:

– Là Tông Thế Thiếu chủ, Quân thượng dù sao cũng đã thân vẫn, chúng ta còn sống. Dùng năng lực của thế tử mặc dù lên làm Càn Thiên Sơn Yêu Vương cũng chỉ sẽ hại hắn. Doãn huynh, ngươi cần gì phải chấp mê bất ngộ như thế?

– Quả nhiên là hắn, Phùng Hiểu ngươi đúng là có ánh mắt. Kế mượn đao giết người không tệ, không biết hôm nay, công tử Tông Thế chuẩn bị để cho thế tử trở về Càn Thiên Sơn làm tượng gỗ của hắn hay là muốn thế tử chết ở bên ngoài Càn Thiên Sơn.

Phùng Hiểu cười lạnh một tiếng, thanh âm ngạo nghễ vang lên:

– Tông Thế Thiếu chủ nhà ta được vinh dự đệ nhất thiên tài Thiên Hồ Tông Gia sau Quân thượng. Tuổi tác chưa tới hai mươi phá vỡ phá vỡ thân luân nhập cảnh giới Tiên Thiên! Được rất nhiều trưởng bối Tông thị khen ngợi, bằng sức cá nhân hàng phục Càn Thiên chư tộc làm gì cần một kẻ bù nhìn? Nếu ngươi có thể mang theo thế tử xa chạy cao bay, từ đó bất nhập Vân Giới. Thiếu chủ nhớ kỹ tình huynh đệ tha cho hắn một cái mạng. Nếu không biết tốt xấu, còn muốn mưu đồ Càn Thiên Sơn Yêu Vương vị. Mặc dù Thiếu chủ đại nhân đại lượng cũng sẽ lấy mạng hắn.

Lần này lại đến phiên Doãn Dương trầm mặc một hồi, thanh âm kia lại nói tiếp:

– Doãn huynh, lúc trước ngươi phát thệ hiệu lực vì Càn Thiên Sơn đến chết, cần gì nhất định phải vì một tên phế vật? Đi theo Tông Thủ này có tiền đồ gì đáng nói? Ta biết ngươi muốn mang thế tử đi đầu nhập vào Lăng Vân Tông, bất quá theo ta thì Doãn huynh lần này đi chưa hẳn có thể như nguyện! Nếu chuyển sang làm tùy tùng cho Thiếu chủ nhà ta còn có thể bảo vệ thế tử.

Lời còn chưa dứt, liền bị Doãn Dương cười lạnh một tiếng ngắt lời:

– Không cần phải nói! Đạo bất đồng bất tương vi mưu, Doãn Dương ta đã theo thế tử thì sẽ không đi theo người khác, trăm chết không hối hận! Hừ, thật sự xấu hổ cùng bực phản chủ như ngươi làm bạn.

Nói xong Doãn Dương phất tay áo rời đi, không chút do dự.

Tông Thủ cũng hơi lắc đầu, không hề đi để ý tới tình hình bên kia.

Thầm nghĩ Doãn Dương không biết phải nói hắn là trung nghĩa hay là ngoan cố. Kỳ thật phương pháp theo như lời Phùng Hiểu cũng chưa chắc không phải biện pháp tốt.

Những lời kia chẳng phải là triệt để đoạn tuyệt đường lui sao?

Tiếp theo Tông Thủ lờ mờ nhớ lại, ‘chính mình’ sau khi bị trục xuất khỏi Lăng Vân Sơn thì được Tông Dương và Tông Sư Nguyên “hỗ trợ” lên làm Càn Thiên Sơn Yêu Vương. Về sau duy trì vài năm ngắn ngủn đã bị Tông Thế lật đổ.

Mà nghe khẩu khí của Phùng Hiểu phảng phất đã liệu định kết cục ba người bọn họ lần này ở Càn Thiên Sơn.

Thú vị!

Tông Thủ không giận ngược lại cười, chỗ sâu trong đôi mắt chuyển thành rét lạnh.

Thời gian trôi mau, trong nháy mắt gần hai tháng đã qua.

Tông Thủ càng thích ứng sinh hoạt vạn năm trước, bất quá ngoại trừ ngẫu nhiên dạo phố thu thập đồ dùng Linh Sư ngày tu hành còn có dược vật cùng tài liệu cần thiết cho Thủy Ngân Thú Vương, và ngẫu nhiên trêu đùa hí lộng thị nữ của mình thì thời gian còn lại đều ở trong phòng mỗi ngày rèn luyện trụ cột kiếm pháp, trụ cột bộ pháp…hết thảy trụ cột của võ tu.

Doãn Dương cùng Sơ Tuyết cũng giống như vậy, tận lực không ngoài ra gây chuyện.

Giờ phút này trong trấn Yên Hà đã tụ tập đầy đủ hơn mười vạn người, ngư long hỗn tạp, hơn nữa phần lớn còn trẻ khí huyết phương cương. Dù là dùng lực uy hiếp của Lăng Vân Tông cũng vẫn có chút hỗn loạn, ẩu đả nhiều lần lên, chỉ là không người nào dám giết người.

Ba người thân phận đặc thù tự nhiên không muốn ở chỗ này, dẫn xuất phiền toái.

Hai tháng này làm cho Tông Thủ mừng rỡ là Doãn Dương, Sơ Tuyết, từng người đều gia tăng tu vi, trải qua tràng ác chiến trước kia với Liệt Kiếm Ô Duy, Doãn Dương trực tiếp đã phá vỡ luân mạch thứ tám thành trung giai Bí Võ Sư.

Về phần Sơ Tuyết mặc dù không biết nguyên hồn của nàng đã tiến cảnh như thế nào. Bất quá một thân chân khí rõ ràng đã đến đỉnh phong Võ Sư, thậm chí còn hơn cả Tông Du một bậc.

Tông Thủ không thể không cao hứng, Doãn Dương Sơ Tuyết đều xem như trung bộc của hắn, là người duy nhất có thể tín nhiệm trên cái thế giới này.

Thực lực hai người tăng lên tự nhiên có ý nghĩa cơ hội bảo vệ tánh mạng của hắn cũng gia tăng thật lớn.

Ngay cả Sơ Tuyết cũng mừng rỡ không thôi, Linh Võ song tu muốn gia tăng một cấp độ càng khó như lên trời, mỗi một tiến bộ một cái nho nhỏ đều vô cùng trân quý.

Chỉ có Doãn Dương sau khi tru sát Ô Duy, lại lần nữa khôi phục vẻ âm trầm trên mặt.

Buổi chiều cùng Phùng Hiểu nói rất đúng, Doãn Dương chưa nói với hắn mà Tông Thủ cũng không có đi hỏi thăm, vẫn luyện tập chăm chỉ như thường.

Ở trong thùng tắm sóng nước nhộn nhạo, nhiệt khí bốc lên, toàn thân Tông Thủ trần trụi lười biếng ngồi ở bên trong.

Ở sau lưng hắn, Sơ Tuyết đổ mồ hôi đầm đìa, hai tay mười ngón không ngừng xoa bóp điểm huyệt mạch cho Tông Thủ.

Tựa hồ là không quen nhìn bộ dáng của Tông Thủ như thế nên nàng dùng sức rất mạnh khiến cho phía sau lưng Tông Thủ đỏ lên.

– Thiếu gia hiện nay đã tu thành thai luân, tức luân cũng hoàn thành non nửa. Luyện Khí đã có chút thành tựu. Lần sau dược dục không cần Tuyết nhi làm nữa, tự mình làm đi. Sau đó Tuyết nhi dạy Thiếu chủ phương pháp hô hấp nội luyện hấp thu dược lực của Ngũ Tham Tráng Huyết Thang…

Nói đến luân mạch của Tông Thủ Sơ Tuyết rất kinh dị, không biết Tông Thủ đến cùng sử dụng phương pháp gì mà tu tập bộ trụ cột Luyện Khí gia truyền Tông thị trong thời gian hai tháng ngắn ngủn đả thông luân hai mươi bốn huyệt vị, cộng thêm song mạch thân thể là bốn mươi tám cái. Tức mạch tựa hồ cũng hoàn thành một bộ phận.

Đừng nói là Võ sĩ cùng cấp bậc, cho dù tam cấp cũng không mạnh bằng thiếu gia.

Trụ cột hùng hồn có thực hơn bất kể võ giả nào.

Dùng nội tức cường hoành bực này hoàn toàn không cần nàng tiếp tục trợ giúp, tự mình hấp thu tiêu hóa dược vật kia.

Nhưng Tông Thủ phía trước lại trực tiếp lắc đầu, khẩu khí cực kỳ dứt khoát nói:

– Phương pháp hô hấp nội luyện ? Không học! Có Tuyết nhi giúp ta là đủ rồi.

Trong lòng hắn thì thầm nghĩ, mình sao phải khổ cực tự mình hấp thu dung luyện Ngũ Tham Tráng Huyết Thang?

Tuy nói luận hiệu lực, Thôn Nguyên đại pháp của hắn cùng Đạo Dẫn Thuật hô hấp còn mạnh hơn của Tuyết nhi rất nhiều.

Nhưng cứ mười ngày lại được cá nước vui vầy với mỹ nhân, ngu sao không làm?

Một thân chân khí của Sơ Tuyết cơ hồ hao hết, cũng may hai tháng này đã có chút miễn dịch với thiếu chủ, sắc mặt nàng lạnh băng nói:

– Mặc kệ Thiếu chủ có học hay không, dù sao tiếp theo Tuyết nhi cũng sẽ không tắm cho Thiếu chủ nữa, Tuyết nhi nói là giữ lời.

Trong lòng nàng đã quyết nếu không sẽ điểm mạch cho thiếu chủ thiệt đau.

Tông Thủ nhàn nhạt ‘ah’ một tiếng, thần sắc vẫn bộ dáng bại hoại lợn chết không sợ nước sôi:

– Vậy cũng được, bất quá thiếu gia của của nàng vốn muốn dạy trụ cột kiếm thuật cho Tuyết nhi. Ai zà! Thật là đáng tiếc!

Lời nói của hắn lộ vẻ tiếc nuối vô cùng, ánh mắt Sơ Tuyết thì sáng ngời, trụ cột kiếm thuật của tất cả các môn phái cơ bản đều giống nhau, nhưng kiếm thuật của thiếu chủ thì xuất thần nhập hóa trước đây chưa từng gặp.

Mấy ngày này ngẫu nhiên so kiếm cùng Tông Thủ, nàng luôn bại trận chỉ trong mấy hiệp. Vô luận kiếm thức tinh diệu như thế nào trước mặt Tông Thủ đều không hề nửa phần diệu dụng, đơn giản có thể phá vỡ.

Mà từ đầu đến cuối đều là kiếm thức trụ cột đơn giản nhất mà thôi.

Làm nàng trông mà thèm nhất là trong đó bao gồm kiếm đạo chí lý cùng với tất cả biến hóa.

Tâm thần tức thì dao động, sau một khắc gò má Tố Sơ Tuyết đỏ bừng vỗ vỗ vào lưng Tông Thủ, tụ tập chút dược lực Ngũ Tham Tráng Huyết Thang cuối cùng vào cơ thể hắn mới đứng dậy lấy quần áo bay ra bên ngoài.

Qua mấy tức sau, bên ngoài mới truyền tới thanh âm của Sơ Tuyết:

– Thiếu chủ, người vô lại!

Trong giọng nói ngược lại xác thực là có chút tức giận, bất quá phối hợp tiếng nói ngọt ngào nhu nhuyễn thật sự không có lực sát thương gì.

Tông Thủ nhếch miệng cười cười, sau đó trực tiếp liền phát động phương pháp Thôn Nguyên hấp thu toàn bộ tinh hoa dược lực còn sót lại bên trong nước thuốc hóa thành tinh nguyên lưu giữ trong người.

Thời gian hắn làm chuyện này không tới mấy nhịp thở.

– Đáng tiếc ngày đó Thiên Kính Chiếu Hồn không cách nào ứng dụng Luân Mạch, nếu như có thể mượn Thái Dương Tinh Viêm tinh luyện độ tinh khiết cho chân khí thì tu vi hôm nay ở nhất giai có thể tu thành nhị luân.

Sau mỗi lần sử dụng Thôn Thiên Nguyên Hóa công là quá trình không ngừng chặt chẽ chiết xuất, thật sự là tiêu hao của Tông Thủ quá nhiều thời gian.

Nếu như không cố kỵ chân khí vô cùng hỗn tạp, vì ngày sau tiềm ẩn tai họa ngầm thì hôm nay Tông Thủ muốn đột phá cảnh giới Võ sĩ cũng có thể.

Ngược lại tu hành hồn lực tiến cảnh sau lại vượt trước, Thiên Kính Chiếu Hồn Chi Thuật do sáu kính mười hai mặt, cứ bảy ngày là trên cửa sổ khách điếm lại bày đầy gương đồng.

Hôm nay Tông Thủ đã vững vàng ở Định Thần Cảnh.

Đẳng cấp Linh Sư tương đối đơn giản, bất quá dưới Thần Sư cũng chia chín tầng. Định thần, Quan Hồn, Dưỡng Linh, Xuất Khiếu, Dạ Du, Hoàn Dương, Viết Du, Tố Thể, Chân Hình.

Hồn lực mới bắt đầu tu hành nguyên thần chưa vững chắc, hư vô phiêu miểu, không ngừng phát tán. Mà cái gọi là định thần, danh như ý nghĩa chính là khiến cho nguyên hồn vững chắc.

Tông Thủ từ lúc kiến tạo linh hồn ngày ngày Xuất Khiếu đối kháng cương phong, lại mượn Thái Dương Tinh Viêm bên trong ánh trăng không ngừng rèn luyện, kỳ thật sớm đã hoàn thành quá trình này.

Thiếu hụt chính là hồn lực mà thôi, cho tới hôm nay mới đạt tới yêu cầu có thể tiến hành bước tu luyện tiếp theo.

Chuyển thùng gỗ qua một bên, Tông Thủ lấy đầu Niêm Thủy Thú trong thiết mộc bình ra.

Lúc này đồ ăn của nó ngoại trừ phẩm chất khoáng thạch đã gia tăng từ thú tinh nhất giai gia tăng đến nhị giai.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận