Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thần Hoàng

Ngầm cười khổ một tiếng, Tông Thủ cố chịu đứng cảm giác mệt mỏi, lần nữa ngồi dậy, làm ra tư thế ngũ tâm hướng thiên, cùng Thiên Địa tiếp dung, sau đó nội tra đan điền.

Chỉ ngay lạp tức, Tông Thủ liền hít ngược một hơi lạnh. Tâm tình cơ hồ thất thủ, sắc mặt cũng lúc trắng lúc xanh, hỉ kinh giao tạp.

– Những dòng nước lạnh ban này, rõ ràng thật sự là thứ này.

Trong Khí Hải Thai Luân của hắn, giờ phút này rõ ràng đã xuất hiện thêm mười tám đạo khí kình hình kiếm hình đang lưu động trong luân mạch song song.

Nên gọi là dị chủng chân khí mới đúng, lại cùng một ít chân khí trong mạch huyệt bản thân hắn cơ hồ là nước lửa tương dung, không hề xung đột, rõ ràng giống như đồng hóa lại với nhau, tuy hai mà một.

Thậm chí ý niệm của hắn, còn có thể thúc dục nó trên biên độ nhỏ, bất quá chỉ giới hạn trong luân mạch bản thân, không cách nào thúc dục ra bên ngoài cơ thể được cả.

Càng có một tia ý niệm bao hàm trong đó, lăng lệ ác liệt bá đạo, lại hết lần này tới lần khác nội liễm lại, không cảm giác được bất kỳ phong mang nào cả.

Mà Tông Thủ đối với mấy đạo khí kình hình kiếm kia, đối với mấy khí tức ẩn ẩn thấu ra bên ngoài cũng rất quen thuộc.

– Những kiếm kình này hơn phân nửa là Kinh Vân Thần Diệt Kiếm Ý mà Lăng Vân tổ sư truyền xuống, tuyệt không có sai. Nói như vậy, truyền thuyết kia, quả nhiên là thật!

Ở trong cơ thể hắn, đúng là đã bao hàm bí truyền Lăng Vân Tông Kinh Vân Tuyệt Kiếm, cơ hồ tất cả mười tám đạo linh chủng Kiếm Ý huyền bí. Kiếm Lực, Kiếm Kình, Kiếm Khí, Kiếm Quang, Kiếm Vận, Kiếm Thế, Kiếm Ý, Kiếm Phách, Kiếm Hồn. Tất cả bí quyết và cách vận dụng đều không thiếu chút nào, dùng phương thức ‘hạt giống’ để ẩn chứa trong đó.

Chỉ cần viết phỏng đoán, ân cần săn sóc, đào tạo, liền có thể chân chính nắm giữ, tương lai có thể dễ dàng tập thành môn kiếm quyết bí truyền của Lăng Vân Tông này.

Nghe đồn vì nhân tài Lăng Vân Tông Nghiêm Phi Bạch kia khi vừa xuất đạo đã nắm giữ bộ phận Kinh Vân Thần Diệt Kiếm Ý, vì vậy tại Đông Lâm Vân Giới không đâu địch nổi. Thậm chí những cường giả Thiên Vị gặp phải hậu bối này cũng phải nhượng bộ lui binh.

Rất nhiều người đều đang suy đoán, ý niệm võ đạo vượt xa cảnh giới bản thân Nghiêm Phi Bạch rốt cục là học được thế nào.

Có người đoán là tới từ Tổ Sư Đường của Lăng Vân Tông. Cũng có người phỏng đoán, là trên Minh Kiếm Đài lên, mười tám cỗ khối lỗi kiếm Nghiêm Phi Bạch tự tay nghiền nát đã ban cho hắn. Chứng cớ là Ngũ Phương đại lục và Tứ đại Vân Đảo, tất cả đệ tử Lăng Vân Tông từng phá vỡ Tiểu La Thiên kiếm trận đều hoặc nhiều hoặc ít, nắm giữ bộ phận Kinh Vân Thần Diệt Kiếm Ý.

Chỉ là cho tới nay suy đoán này vẫn chưa được chứng minh thôi.

Bất quá khi biết được, ý niệm đầu tiên trong đầu Tông Thủ lại không phải kinh hỉ, ngược lại là thở dài trong lòng.

Minh Kiếm Đài của Lăng Vân Tông cũng không phải chỉ có mỗi mình ở Đan Linh Sơn. Tất cả ngũ phương đại lục và tứ đại Vân Đảo đều có được Tiểu La Thiên kiếm trận giống vậy. Thậm chí mười hai khối Thần Thạch bia kia cũng giống như đúc.

Tình hình không khác lắm với Đông Lâm Vân Giới, cũng đều đã trải qua vạn năm cũng không người nào có thể phá.

Nhưng mà hai năm sau, bắt đầu từ Nghiêm Phi Bạch kia, chỉ trong mười năm ngắn ngủi, khôi lỗi và bia đá ở các nơi khác hoặc là bị người cưỡng ép phá trận, hoặc là bị vẽ thành công. Mà trong Lăng Vân Tông cũng lục tục quật khởi hơn mười vị nhân vật thiên tài, quần tinh lóng lánh.

Mà phóng nhãn toàn bộ Vân Giới, cũng là anh tài xuất hiện lớp lớp, gió nổi mây phun, cường giả như mây. Tích lũy võ học gần vạn năm của Vân Giới trước khi Linh Năng triều chính thức tiến đến bỗng nhiên bộc phát. Mà thế kỷ Thần Hoàng cũng là một thời đại thuộc về các tuyệt thế cường giả hính thức.

Hôm nay hắn phá trận vẽ phù, vào lúc này trong mắt người khác không khác gì Thần Thoại, không thể tưởng tượng nổi, nhưng nếu đặt ở vài chục năm sau tuyệt đối sẽ không người nào cảm thấy ngạc nhiên nữa.

Bởi vì khi đó người có thể làm được thật sự quá nhiều. Khi đó cái gọi là thiên tài, thật sự hằng hà sa số, nhiều không kể xiết.

Sau khi thở dài, Tông Thủ mới bắt đầu xem kỹ mười tám đạo Kinh Vân Thần Diệt Kiếm Ý này lợi hại thế nào với bản thân.

Lợi dụng kinh nghiệm kiếp trước, lấy ý niệm nhiều lần dò xét, thẳng đến một canh giờ về sau, mới xác định vị Lăng Vân tổ sư kia có tám phần khả năng, không động tay chân gì trong những linh chủng kiếm ý linh này.

Sở dĩ nói là tám phần, là có chút cách dò xét càng thỏa đáng toàn diện hơn Tông Thủ không cách nào sử dụng. Tầng càng sâu hơn của những khí kình hình kiếm kia hắn giờ phút này cũng không cách nào chạm đến.

Mà xem xét một chút, trên mặt Tông Thủ liền không khỏi hiện lên một tia cuồng hỉ.

Kinh Vân Tuyệt Kiếm, hắn cũng không thèm để ý. Ngay cả mười tám đạo Kinh Vân Thần Diệt Kiếm Ý xuất từ tay Lăng Vân tổ sư trong mắt Tông Thủ cũng chỉ có thể đạt đến trình độ ‘lọt vào mắt’ kia thôi.

Mà giờ khắc này, những linh chủng kiếm ý này đối với hắn mà nói, lại giống như đưa than trong ngày tuyết vậy.

Lấy ý niệm khống chế khiến tất cả khí kình hình kiếm hình ở hai mạch thai tức song song lưu động mọi nơi trong tất cả khiếu huyệt.

Quả nhiên những nơi đi qua, cơ hồ tất cả chân khí dị chủng và tạp chất, đều bị mười tám đạo linh chủng kiếm ý chủ động đánh nát. Dễ dàng hoặc là đồng hóa, hoặc là bài xuất ra ngoài cơ thể.

Duy nhất phải đau đầu là những linh chủng kiếm khí này cơ hồ mỗi thời mỗi khắc, đều đang hấp thu đồng hóa một bộ phận chân khí tinh khiết nhất trong cơ thể hắn.

Tất nhiên tình hình này cũng là trong dự kiến của hắn. Nếu sở liệu không sai, Kinh Vân Thần Diệt Kiếm Ý lúc hắn Luyện Khí xung mạch sẽ càng lộ rõ uy thế!

– Khôi lỗi của Tiểu La Thiên kiếm trận là mười tám đạo Kinh Vân Thần Diệt Kiếm Ý. Như vậy dòng nước ấm trong những Thiên Phù kia hẳn là lỉnh chủng Thiên Phù rồi?

Tông Thủ dời ý niệm vào sâu trong thần hồn, quả thật thấy chung quanh hồn hải đang bị mười hai phù văn vờn quanh.

Từng cái phân biệt, đúng là Càn Khôn Âm Dương Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Tốn Lôi Vận, mười hai Thiên Phù.

Tất cả Thiên Phù chủng tử kia đều ở bên ngoài hồn lực hải, xếp đặt chỉnh tề như vạch khắc giờ của đồng hồ đời sau vậy. Tả hữu đối xứng, dùng chữ Càn cầm đầu, chữ Vận kết thúc.

Cũng giống như những linh chủng kiếm ý linh kia, đang không ngừng hấp thu lấy hồn lực của hắn để tự động nuôi bản thân. Ngay cả Thôn nguyên chi pháp cũng thiếu chút nữa không theo kiếp tốc độ cắn nuốt của những linh chủng kia.

Tông Thủ âm thầm thở dài, biết được sau hôm nay trong cơ thể lại có thêm hai nhà giàu cắn nuốt Chân Nguyên rồi.

Cũng may nhiều thêm những Thiên Phù này cũng không phải đều không có chỗ tốt. Những phù chủng này cũng có thể tinh thuần thần hồn, hiệu dụng chỉ kém hơn thiên kính chiếu hồn thuật một chút. Càng có thể tăng hồn niệm, ngày sau có thể trợ giúp trấn áp song mạch chi thân trong cơ thể hắn.

Ngay sau đó lực chú ý của Tông Thủ liền bị kí tự chữ “Vận” kia hấp dẫn.

Cũng không biết có phải là vị tấm bia đá cuối cùng bị vỡ ra hay không mà tất cả mười hai Thiên Phù Chủng Tử chỉ có chữ “Vận” này là khổng lồ nhất, cũng nguyên vẹn nhất.

Ý niệm của Tông Thủ chỉ thoáng tiếp xúc, liền có một loại cảm giác kích động. Cảm giác mình có thể chỉ bằng bản thân chi lực cũng đủ để vẽ ra đạo Thiên Phù này rồi.

Chuyện này sao có thể? Nếu không mượn tấm bia đá kia, một cái Linh tu muốn vẽ ra Thiên Phù, ít nhất cũng cần Tố Thể chi cảnh! Đó đã là cảnh giới đỉnh phong mà Linh Sư ngày nay có thể đạt tới rồi.

Cơ hồ cùng một thời gian, trên thềm đá dưới Đan Linh Sơn, hai người Tông Linh và Phùng Hiểu đang từng người đứng chắp tay, lạnh lùng nhìn về phía chiếc Phiên Vân Xa kia dần dần đi xa, biến mất trong dãy núi.

Mi tâm Phùng Hiểu giờ phút này đã nhăn thành một chữ Xuyên (川). Lẽ ra Tông Thủ bị Lăng Vân Tông trục xuất, mục đích chuyến đi Đan Linh Sơn lần này đạt thành, kế tiếp, chỉ cần ở bên thờ ơ lạnh nhạt xem kết cục của ba người này là được rồi.

Nhưng mà cũng không biết vì sao, mới vừa rồi sau khi thấy qua vị thế tử kia, Phùng Hiểu lại có chút bất an không hiểu. Chung quy vẫn cảm giác như mình đã bỏ sót gì đó.

Còn Tông Linh bên cạnh thì thần sắc càng khó coi, trong đôi mắt màu lam hàn mang ẩn thấu. Bình tĩnh đứng hồi lâu, mới bỗng dưng hừ lạnh một tiếng:

– Sớm muộn cũng có một ngày ta tự tay xé nát Tông Thủ này ra mới giải hận!

Tiếp theo lại trầm ngâm như có điều suy nghĩ nói:

– Phùng thúc, ta trước kia thường nghe huynh trưởng nói ngươi ở Đông Chư Thành giao du rất rộng lớn đúng không? Dùng năng lực của Phùng thúc chắc hẳn có thể trong vòng nửa tháng thay ta liên lạc một ít nhân thủ tới.

Phùng Hiểu âm thầm cả kinh, nhất thời đã quên đi xoắn xít trước kia, xoay người vội la lên:

– Linh Thiếu chủ đây là chuẩn bị trực tiếp ra tay với Tông Thủ kia sao? Cử động lần này vạn không được! Quân thượng mặc dù chết, nhưng Càn Thiên Sơn nhân tâm vẫn còn, thuộc hạ thân tín của hắn cũng phần lớn thân giữ các chức vị quan trọng. Trước mắt Tông Thế Thiếu chủ, còn cần thời gian lung lạc chư tộc. Tông Thủ này có thể chết trong tay bất cứ người nào, nhưng ta và ngươi không thể dính máu hắn được!

Nghĩ kĩ thì người trẻ tuổi kia đến cùng vẫn không đủ trầm ổn, chỉ vì một thị nữ nho nhỏ liền hoàn toàn rối loạn. Phùng Hiểu tiếp theo chỉ nhìn thiếu niêm bên cạnh lắc đầu bật cười một hồi .

– Phùng thúc không cần sầu lo, nặng nhẹ lợi hại chuyện này, Tông Linh tự nhiên cũng hiểu được. Muốn Phùng thúc mời người tới, chỉ là chuẩn bị vạn nhất mà thôi.

Nói đến chỗ này, lời Tông Linh lần nữa hơi dừng, thần sắc cũng dần dần ngưng trọng:

– Đường đệ kia, lần này mang đến cho ta cảm giác thật sự có chút bất thường. Gắng chịu nhục, không thèm quan tâm, hắn trước kia sẽ không như vậy. Ha ha! Kỳ thật Phùng thúc cũng không cần để ý, hơn phân nửa là ta ảo giác. Một tên phế nhân mà thôi, chẳng lẽ còn thật sự thoát khỏi lòng bàn tay hai vị kia sao?

Phùng Hiểu lại chấn động tâm thần, nguyên lai có cảm giác này không phải chỉ mình hắn. Bất quá sau khi suy ngẫm một lát, Phùng Hiểu cũng âm thầm buồn cười, chính mình chỉ sợ cũng nghi ngờ quá nặng rồi.

Một Bí Võ Sư bát mạch, một thị nữ có chút thực lực, lại thêm một ‘ thế tử ’ đi vài bước đã phải thở thì nhấc lên bao nhiêu sóng gió? Tình hình dù biến hóa thế nào, có nhiều chuyện xấu hơn nữa, cũng không cách nào sửa được kết cục của ba người này rồi.

Có chút mỉm cười một cái, mang theo vài phần châm chọc, mi tâm Phùng Hiểu cũng giãn ra:

– Công tử yên tâm, Phùng Hiểu sẽ dốc hết khả năng bảo toàn cho Tố Sơ Tuyết kia, chỉ có Doãn Dương là có chút đáng tiếc, người này không chỉ xuất thân danh môn, ngoài ra có bí mật.

Đang nói đến chỗ này, liền thấy trên bầu trời, một đóa ‘tường vân’ hạ xuống, rơi vào trước sơn môn. Bên trong một vị thanh niên đạo nhân đi ra, chính là Hoàng Dịch trước kia mang ba người Tông Thủ lên núi.

Trông thấy hai người phía dưới, ánh mắt Hoàng Dịch lóe lóe liền khôi phục bình tĩnh, ngữ khí nhàn nhạt mà hỏi:

– Hai người các ngươi ở chỗ này là đợi Lương Diệu Tử sư thúc sao?

Ngạo ý trên mặt Tông Linh lập tức thu vào. Mà Phùng Hiểu càng lộ vẻ siểm nịnh, cúi người thi lễ cười nói:

– Đúng vậy! Thế tử nhà ta và Lương Diệu Tử tiền bối có chút giao tình, lần này hai người chúng ta là phụng mệnh đến đây, có một phần lễ mọn, muốn dâng cho Lương Diệu Tử tiền bối.

– Lễ mọn?

Lông mày Hoàng Dịch khẽ nhướng, tiếp theo lại lạnh lùng cười cười:

– Vừa rồi, sư thúc cũng có một câu nói, muốn ta chuyển cho các ngươi!

Tông Linh Phùng Hiểu lập tức ngẩng đầu, lộ vẻ kinh ngạc, sau đó sau một khắc, liền chỉ cảm thấy bên tai ‘ BA~ ’ một tiếng nổ vang.

Cũng không thấy đạo nhân trẻ tuổi trước mắt có động tác thế nào, đôi má bên phải liền như bị quả chùy đánh, tràn trề sức lực lớn khiến hai người lập tức bị đánh bay ra hơn mười trượng. Chỉ cảm thấy trong đầu một hồi hoa mắt, cổ cơ hồ như muốn đứt gãy.

Cũng may hai người, đều có cảnh giới Bí Võ Sư, cơ hồ đồng thời khôi phục thanh tỉnh. Phùng Hiểu chỉ cảm thấy bối rối sợ hãi, cũng không biết tại sao, nhưng Tông Linh lại một hồi nổi giận, trên mặt lộ ra gân xanh, sát ý tuôn trào.

Cho dù Lăng Vân Tông là tông môn đệ nhất Đông Lâm Vân Giới, cũng không thể vô duyên vô cớ khi nhục đệ tử đích mạch Thiên Hồ Tông thị như hắn được!

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận