Chương 247
Mà sự thật cũng giống như mọi người dự liệu.
Đám tu sĩ của Chiến Ma Điện bị bao vây tứ phía, rồi bị dồn đến gần Biển Chết.
Biến Chết là nơi nguy hiểm nổi tiếng nhất đại lục Sâm La.
Không thể bay phía trên Biển Chết, nếu bị rơi xuống biển thì cho dù là người có tu vi cao siêu cũng sẽ bị biển nhấn chìm, không có cách nào thoát ra được.
Bởi vậy, có thể nói Biển Chết là một nơi cực kỳ nguy hiểm ở đại lục Sâm La.
Tu sĩ Tam đại tông môn cũng rất khôn khéo, cố ý chặn đường lui tứ phía để ép tu sĩ Chiến Ma Điện phải chạy về phía Biển Chết.
Cuối cùng bị dồn vào đường chết.
....
Biển Chết bao phủ một màn tối đen như mực, nước biển bên trong nồng đậm như màu mực vậy.
Cách đó không xa, một đám tu sĩ thương tích đầy mình, chạy trốn tới đây, nhìn thấy đại dương mênh mông tối đen trước mặt, ai nấy đều tràn đầy tuyệt vọng.
"Kết thúc rồi, kết thúc thật rồi.... "
"Đám cẩu tặc Tam đại tông môn kia thật xảo quyệt, ép chúng ta đến tận Biển Chết!"
"Chiến Ma Điện chúng ta thực sự sẽ bị tiêu diệt như vậy sao?"
Đám tu sĩ Chiến Ma Điện, ánh mắt ai nấy đều lộ vẻ bi thương.
Bọn họ từng là thế lực mạnh nhất đại lục Sâm La, bọn họ đi đến đâu cũng oai phong lẫm liệt, bốn phương kính nể.
Còn bây giờ họ chẳng khác nào một đám chó chết chủ, bị ép vào đường cùng.
Trong đám tu sĩ này, có một cô gái mù hai mắt che dải lụa mỏng màu đen, dáng người tinh tế, mặc quần lụa mỏng, đó chính là muội muội của Yến Phi, Yến Thanh Ảnh.
Theo lý mà nói, ca ca ruột của mình chết rồi thì Yến Thanh Ảnh phải cực kỳ bi thương mới đúng.
Nhưng nàng không hề đau buồn.
Trên gương mặt trắng như ngọc của nàng, không hề lộ ra vẻ mềm yếu và bi thương.
Mà chỉ thấy sự thù hận và lãnh đạm trên gương mặt ấy.
Sự lạnh lẽo toát ra từ người Yến Thanh Ảnh, khiến cho mấy vĩ trưởng lão đứng bên cạnh cũng phải sửng sốt.
Yến Thanh Ảnh biết, khóc và bi thương đều vô dụng.
Hiện giờ trong lòng nàng chỉ có một ý niệm, diệt Tam đại tông môn, giết Đọa Thần Tử!
"Thanh Ảnh, nén bi thương, tuỳ cơ ứng biến." Mấy vị trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu.
"Chỉ cần có một tia hy vọng, chỉ cần Thanh Ảnh có cơ hội sống tiếp, ta chắc chắn phải giết Đọa Thần Tử!" Yến Thanh Ảnh đằng đằng sát khí.
Thậm chí sát khí đen tối này khiến cho mấy vị trưởng lão nổi cả da gà.
Khí chất hắc ám trên người Yến Thanh Ảnh còn đáng sợ hơn cả Yến Phi trước đây.
Nhưng nói đến báo thù, các vị trưởng lão đều chua sót lắc đầu.
Hiện tại ngay cả bọn họ cũng cận kề cái chết rồi, đâu còn cơ hội báo thù nữa.
Mà ngay tại giờ phút này, phía xa xa có tiếng gió dồn dập kéo đến.
Một đám người ùn ùn kéo đến đông như đàn châu chấu vậy.
Đó là liên quân do Tam đại tông môn dẫn đầu.
Ngoài liên quân Tam đại tông môn ra, xung quanh còn có quần chúng của một vài thế lực khác.
Và còn một số ít quần chúng là thiên kiêu đến từ Tiên Vực.
"Xem ra Đoạ Thần Tử này thực sự quyết tâm phải chiếm được Thôn Thần Ma Công rồi ." Một vị thiên kiêu Tiên Vực lắc đầu nói.
"Ai mà không muốn chiếm chứ, đáng tiếc Đọa Thần Tử đã ra lệnh rồi, nếu chúng ta dám giữa đường trộm đào, sợ là ngay cả cái mạng nhỏ này cũng không giữ được." Một vị thiên kiêu Tiên Vực khác bất đắc dĩ nói.
"Đúng vậy, Đoạ Thần Tử cũng không phải người lương thiện, cho dù là ai dám trêu ông ta, ông ta nói giết là giết, có Đọa Thần Cung làm chỗ dựa, Đoạ Thần Tử không sợ gì cả."
Thiên kiêu đến từ Tiêu Vực vốn cũng muốn tìm truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, sau đó chiếm lấy chút lợi ích.
Nhưng Đoạ Thần Tử đã hạ mệnh lệnh, nếu ai dám nhúng tay vào cản trờ thì tự gánh lấy hậu quả.
Ở Tiên Vực, Đoạ Thần Tử uy danh hiển hách, mấy thiên kiêu này cũng không dám trêu chọc ông ta.
"Đoạ Thần Tử này quá kiêu ngạo bá đạo, thật hy vọng có ai đó trị được ông ta."
"Ngươi nghĩ nhiều rồi, ở hạ giới này, có mấy người có tư cách mà trị được Đoạ Thần Tử chứ?"
Trong khi những thiên kiêu Tiên Vực làm quần chúng này đang bàn tán sôi nổi.
Không khí ở Biển Chết cũng dần trở lên trầm trọng và bi tráng.
Nhìn đám người ùn ùn kéo đến, đám tu sĩ Chiến Ma Điện ai nấy xiết chặt nắm tay.
Một người đàn ông cao lớn tản ra hơi thở thánh cảnh bước ra.
Chiến giáp trên người ông ta có chút rách nát và nhiễm vết máu, khuôn mặt có vẻ uy nghiêm mà đoan chính.
Đây chính là điện chủ đương đại của Chiến Ma Điện, một vị cường giả thánh nhân trung kỳ.
Ánh mắt ông ta đảo qua đám người Tam đại tông môn, ngữ khí lạnh lùng nói: "Tam đại tông môn các người, thật sự muốn truy cùng giết tận sao?"
Một ông lão của Hoàng Tuyền Cốc bước ra.
Ông ta tên là Hoàng Tuyền lão nhân, là cốc chủ của Hoàng Tuyền Cốc.
"Tam đại tông môn chúng ta cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của Đoạ Thần Tử."
"Nghe theo mệnh lệnh của Đoạ Thần Tử ư? Chẳng lẽ trong lòng các ngươi không hề có suy nghĩ giết ta rồi chiếm lấy Chiến Ma Điện sao?" Chiến Ma điện chủ cười lạnh một tiếng nói.
Câu nói này khiến cho đôi mắt đang âm trầm của đám người Hoàng Tuyển lão nhân chợt loé sáng.
Nếu nói họ hoàn toàn không có ý này thì không thể nào.
Chiến Ma Điện xưng bá ở đại lục Sâm La quá lâu rồi.
Tam đại tông môn trong đó có Hoàng Tuyền Cốc trong lòng khó chịu, muốn lật đổ thế lực Chiến Ma Điện.
Nhưng vì e ngại thực lực của Chiến Ma Điện, cho nên mãi vẫn chưa hạ được quyết tâm.
Mà hiện tại, Đọa Thần Tử ép bọn họ đối phó với Chiến Ma Điện, ở mức độ nào đó cũng coi như là thay bọn họ hạ quyết tâm.
Chờ diệt trừ xong Chiến Ma Điện, tất nhiên Tam đại tông môn có thể trở thành bá chủ.
Nếu làm cho Đọa Thần Tử vừa lòng, nói không chừng ông ta còn có thể cho họ chút tặng phẩm nữa.
Tặng phẩm mà thiên kiêu Tiên Vực tuỳ ý ban cho, đủ để khiến thực lực của Tam đại tông môn tăng thêm một bước nữa.
Đây chính là suy nghĩ của Tam đại tông môn.
"Bớt phí lời đi, mau giơ tay chịu trói, giao muội muội của Yến Phi ra đây." Hoàng Tuyền lão nhân không muốn nhiều lời nữa.
Kết quả đã định chắc chắn như vậy rồi, cần gì phải nói nhiều nữa?
"Hừ, người Chiến Ma Điện chúng ta, thà chết chứ không chịu khuất phục, huyết chiến đến cùng!" Chiến Ma Điện chủ hô vang một tiếng, trực tiếp ra tay .
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!