“Hơn nữa anh, bây giờ em mới bắt đầu kinh doanh, không thích hợp để mang thai...”
“Tần Thiên!” Tô Tô ném gối lên mặt anh, tức giận nói: “Ai muốn sinh con với anh?”
“Đừng giả bộ hồ đồ với tôi, ý tôi là chuyện khách sạn hôm nay, anh không có gì muốn giải thích với tôi sao?”
Lúc này Tần Thiên mới chợt giật mình: “Ý em là Trương Kiến Huân!”
Tô Tô ủ rũ nói: “Ông ta là một thư, dựa vào cái gì mà ở trước mặt anh tự xưng là Tiểu Trương?”
“Còn cả Thiết Lâm Phong, tại sao lại cung kính với anh như vậy?”
“Họ Tần kia, anh không phải thật sự là đại nhân vật ẩn thân gì đấy chứ? Nếu là như vậy, Tô Tô tôi thật sự là không xứng với anh.”
Tần Thiên cười nói: “Em hiểu lầm rồi.”
“Trương Kiến Huân trước đây là thư ký của một lãnh đạo, mà anh, đã từng chữa bệnh cho lãnh đạo đó.”
“Đơn giản như vậy thôi sao?”
“Đơn giản như vậy thôi.”
Tô Tô Suy nghĩ một lúc, hình như cũng có lý. Có điều vẫn có chút không phục, nói: “Vậy Phùng Bảo Quốc lại là chuyện gì đây?”
“Anh là một bác sĩ châm cứu, sao lại có bản lĩnh lớn như vậy?”
Tần Thiên cười nói: “Nói thẳng ra một đồng cũng không đáng. Chẳng qua là nhãn lực và lực tay phối hợp đúng chỗ mà thôi.”
“Em nghĩ xem, anh học châm cứu, hai thứ quan trọng nhất, không phải là nhãn lực và lực tay sao?”
Tô Tô nói không nên lời. Lúc trước cô còn tưởng rằng, Tần Thiên thật sự là nhân vật lớn gì đó, đã từng khiến cô cảm thấy bất an.
Bây giờ nói rõ ràng hết rồi. Tần Thiên cũng chỉ là một bác sĩ châm cứu có tay nghề cao siêu mà thôi. Bởi vì chữa khỏi cho nhân vật lớn, cho nên tiểu đệ của nhân vật lớn mới cung kính với anh như thế.
Đánh bại Phùng Bảo Quốc, cũng chỉ là mánh khóe mà thôi.
Nói trắng ra, Tần Thiên vẫn là một người bình thường. Xem ra là do cô tự mình đa nghi, cô nhịn không được mỉm cười.
Nhìn thấy Tô Tô Tô cười, Tần Thiên dường như nhìn thấy hoa tươi nở rộ khắp núi, hắn kích động nói: “Vợ à, anh— ”
“Câm miệng!”
Tô Tô trợn mắt: “Ai là vợ anh!”
“Tôi nói nghiêm túc với anh này—”
“Còn nhớ những gì tôi đã nói trước đây không? Mở một công ty, chỉ là bước đầu tiên, là để chuẩn bị cho việc kéo đầu tư.”
“Dù sao bây giờ quầy hàng đã được mở ra, chỉ dựa vào chút tiền trong tay, còn lâu mới đủ.”
“Ba ngày sau chính là đại hội đầu tư, hôm nay Thiết Lâm Phong cũng mời tôi, tôi cũng đã nhận lời ông ta.”
Tần Thiên vội vàng nói: “Vậy thì tốt quá. Vợ à, anh tin là em có thể kéo được đầu tư.”
Tô Tô liếc Tần Thiên một cái, nói: “Lúc trước tôi đã giao ước với anh, anh giúp tôi lấy được đầu tư, tôi có thể đồng ý với anh trong vòng một năm sẽ không đề cập đến chuyện ly hôn. Bây giờ tôi đổi ý rồi.”
Tần Thiên nhíu mày: “Lẽ nào, em vẫn kiên quyết muốn ly hôn với anh sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!