“Phì!” Tô Tô không nhịn được nhổ nước bọt.
“Bản thân nhát gan, lại còn trách tôi.”
“Anh đừng nói nữa, tôi cảm thấy tên Đồng Xuyên kia quả thật là rất không tồi, là những gì người trẻ tuổi nên có.”
Tần Thiên biết rõ cô đang cố ý khích lệ mình, nhưng vẫn nhịn không được ghen tuông.
“Quay đầu về đi!”
“Bây giờ anh sẽ cho anh ta thấy thế nào là cao thủ thực sự.”
“Thôi nha, anh đủ rồi đấy!” Tô Tô hờn dỗi nói: “Nói đùa thôi mà cũng coi là thật.”
“Vất vả lắm mới về được một chuyến, đi dạo với tôi một lúc!’
Tần Thiên vô cùng vui mừng khi thấy cô hiếm khi lộ ra vẻ hồn nhiên của con gái.
Lúc này, Đồng Xuyên, Trấn Thiên Nam hay tay súng thần bí gì đó, hoàn toàn không quan trọng bằng việc đi dạo cùng người vợ xinh đẹp.
Đại nghĩa ngàn năm như mây trôi.
“Uầy, canh bún tiết vịt này ngon thật, đã lâu lắm rồi tôi không được ăn món chính tông như vậy.”
“Này, mau đi, cho tôi một phần đậu phụ thối, thêm nhiều ớt.”
“Còn có mì nướng...”
“Mực tôi cũng muốn... ợ!”
Tần Thiên trợn tròn mắt.
“Vợ à, không ăn được nữa đâu.”
“Sắp đến trưa rồi, mọi người chắc đều đang đợi chúng ta. Em có chắc là muốn tiếp tục đi dạo không?”
Tô Tô lau miệng, suy nghĩ một hồi, tựa hồ rốt và dường như cuối cùng đã hạ quyết tâm.
Giống như các sĩ tử trong kỳ thi tuyển sinh đại học, kiên trì muốn đi vào phòng thi.
“Đi theo tôi!” Cô kéo Tần Thiên đi tới một trung tâm thương mại sầm uất.
Tần Thiên còn tưởng rằng Tô Tô muốn mua quà cho ông bà ngoại và cậu mợ của cô.
Nhưng đến trung tâm thương mại hắn mới biết, cô muốn mua quần áo cho mình.
Đây là lần đầu tiên.
Nhưng khi phản ứng lại hắn đã hiểu, Tô Tô dù sao cũng lo lắng họ hàng của cô sẽ coi thường hắn, cho nên phải giúp hắn ăn mặc trang trọng một chút.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!