Đột nhiên thấy người sống đi vào, hơn nữa còn là người cao ráo xinh xắn như Thiết Ngưng Sương, tất cả phạm nhân đều ngây ra một lúc, sau đó lập tức ồn ào.
Bao gồm cả đám người mặt sẹo đang chuẩn bị đi vào cửa nhỏ cũng dừng bước.
Bọn họ nhìn chằm chằm Thiết Ngưng Sương mà nuốt nước bọt, trong mắt là khát vọng không chút che dấu.
Khuôn mặt Thiết Ngưng Sương lạnh như băng, cô ta nhìn A Tân tức giận nói: ''Cậu là người chết sao?''
''Vì sao bị người khác đánh mà không đánh trả?''
Vẻ mặt A Tân kinh ngạc. Cậu ấy không hiểu sao lại có một cô gái mạnh mẽ như thế này xuất hiện. Cậu ấy đần người ra không biết nên nói gì.
''Mỹ nữ, em là ai vậy?''
''Thằng nhãi đó không dám đánh lại, chẳng lẽ em dám đánh lại sao?''
''Hay là anh trai luyện với em một chút?''
Một người đen gầy giống khỉ đứng bên cạnh mặt sẹo bị ham muốn đánh gục, hai mắt như có lửa. Gã ta không nhịn được mà đứng ra đùa giỡn.
Nghe gã nói vậy, đám người đứng xung quanh đều bật cười.
Thiết Ngưng Sương nhìn con khỉ con đen gầy kia, đột nhiên nở nụ cười xinh đẹp nói: ''Nếu như anh có gan thì cũng được nha.''
Ánh mắt con khỉ đen gầy kia lập tức sáng lên.
Những người bị giam giữ dài hạn không biết khi nào mới được thả ra như bọn họ thấy con gái như Thiết Ngưng Sương là đầu óc đã không suy nghĩ được như bình thường.
''Em gái ngoan, vậy anh trai đến luyện tập với em một chút.''
''Đại mỹ nhân, anh trai đến rồi đây!''
Khỉ gầy toét miệng cười, giang hai tay ra lao về phía Thiết Ngưng Sương.
''Cẩn thận.'' A Thân nhỏ giọng hô một tiếng, ánh mắt hiện lên sự lo lắng.
Đôi mắt Thiết Ngưng Sương lạnh đi, cô ta quát lên một tiếng, xoay người đá chân, bịch một tiếng trúng ngực khỉ gầy.
Đừng nhìn cô ta mềm mại đáng yêu, sức cô ta không nhỏ chút nào.
Khỉ gầy kêu lên một tiếng thảm thiết, cả người bị đạp bay ra. Gã đập vào song sắt phía xa rồi ngã ầm xuống mặt đất.
Gã ta há mồm định mắng thì phun ra một ngụm máu tươi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!