“Vậy còn được.” Đi vào phòng, chị Xuân giãn cơ thể mũm mỉm ra giống như nữ vương trở về nhà.
Cô ta ném túi xách lên sô pha, đá giày cao gót ra, lấy một chai rượu vang đỏ đắt tiền từ trong tủ rượu mở ra rót một ly.
Lắc lắc ly rượu vang, nhìn thấy Tần Thiên đứng ở cửa, cô ta không vui hỏi: “Hắn là ai?”
“Tô tổng, Liễu tổng, chúng ta bàn việc, cô dẫn theo một người đàn ông đến làm gì?”
“Lẽ nào, các cô còn sợ tôi ăn các cô sao?”
Tô Tô vội nói: “Chị Xuân, chị hiểu lầm rồi. Người đó, ừm, hắn là pháp chế mới đến của công ty chúng tôi.”
“Pháp chế?” Chị Xuân cười, nói: “Cũng rất đẹp trai, làm pháp chế chẳng phải lãng phí sao.”
“Anh chàng đẹp trai, có hứng thú vào giới nghệ thuật không?”
“Nếu cậu có ý thì đợi tôi rãnh, có thể đến tìm tôi. Dựa vào tài nguyên và mối quan hệ của tôi, bảo đảm trong vòng ba năm cậu sẽ lên tuyến một.”
Ánh mắt cô ta nhìn Tần Thiên có hơi khác thường.
Trong mắt Tần Thiên hiện lên vẻ sắc bén, muốn nói gì đó nhưng Tô Tô bên cạnh đang ra sức nháy mắt với hắn. Ra hiệu cho hắn tuyệt đối không được xung đột với chị Xuân.
Tần Thiên chỉ đành mỉm cười nói: “Cảm ơn chị Xuân.”
“Nếu cần, nhất định tôi sẽ nhờ chị Xuân giúp đỡ.”
Chị Xuân cười nói: “Cậu đi đúng đường đấy.”
Tô Tô thấy chị Xuân bỏ qua đề cập chuyện của Mục Phi Phi. Phải biết rằng, Mục Phi Phi mới là trọng điểm của họ.
Cô không nhịn được hỏi: “Chị Xuân, chị thấy phòng cũng đã thuê xong rồi, có thể mời Mục Phi Phi đến rồi chứ?”
“Chúng ta gặp nhau trước, cũng tiện làm quen với nhau một chút.”
Chị Xuân lắc lắc ly rượu vang, lạnh lùng cười nói: “Ngôi sao có địa vị như Mục Phi Phi, chẳng lẽ dễ gặp như vậy sao.”
“Các cô đợi đi, buổi tiệc đêm mai, cô ấy đương nhiên sẽ xuất hiện.”
Liễu Thanh ngạc nhiên nói: “Không phải Mục Phi Phi đã đến rồi sao?”
“Vả lại, chúng tôi cũng đã thuê phòng cho cô ấy rồi, lẽ nào cô ấy không đến?”
Chị Xuân cười lạnh lùng nói: “Mục Phi Phi há có thể ở nơi như thế này ư. Người qua kẻ lại, tốt xấu lẫn lộn. Lỡ như bị thợ săn ảnh chụp được thì làm sao?”
“Các cô yên tâm, đương nhiên cô ấy đã có nơi ở tốt hơn rồi. Còn là nơi nào, các cô không cần phải biết.”
Tô Tô và Liễu Thanh đều có chút tức giận.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!