Sau khi bấm nghe, anh ta rụt rè nói: "Anh Tần, chủ tịch Tô, có người muốn nói chuyện với các người."
Tô Tô vội vàng cầm lấy điện thoại, nhìn thấy người trong video, cô sửng sốt nói: "Anh là ai?"
“Anh là người đứng sau chuyện này ư?”
Hai mắt Triệu Húc sáng lên, nhướng mày nói: "Chủ tịch Tô, không ngờ cô lại xinh đẹp như vậy."
"Thế nào? Cô thích món quà tôi tặng cô chứ?"
“Nếu không có gì bất ngờ, công ty mới của các người sẽ mất hết đại lý, không trụ nổi trong vài ngày, sắp phải tuyên bố phá sản đúng không?”
Triệu Húc bật cười ha ha.
"Anh là ai?"
"Anh là ai? Tại sao anh lại làm như vậy!" Tô Tô tức giận đến toàn thân run rẩy.
"Tại sao lại làm như vậy ư?" Triệu Húc bỗng nhiên trở nên hung hãn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Hỏi người đàn ông bên cạnh cô đi!"
"Hỏi xem hắn đã làm gì với người của tôi!"
Tần Thiên cầm điện thoại, nói: "Triệu Húc, người mày nên đáng ra phải là tao."
"Tần Thiên!"
Hai mắt Triệu Húc lập tức đỏ lên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày làm ảnh hưởng đến công ty của tao còn đánh phế người của tao!"
"Tao và mày không đội trời chung!"
"Thế nào? Mày thích món quà lần này tao tặng mày chứ?"
"Để tao đoán nhé, bây giờ mày và vợ mày chắc hẳn đang cảm thấy tuyệt vọng phải không?"
"Cầu xin tao đi!"
"Chỉ cần cầu xin tao, tao sẽ tha cho chúng mày, thấy sao?"
Tần Thiên cười lạnh nói: "Ngược lại tao còn phải cảm ơn mày."
“Chính mày là người đã giúp tao nhìn ra những sơ hở trong hoạt động của công ty và thúc đẩy tao phải cải tạo ngay lập tức.”
"Triệu Húc, tao tin Viên Lang đã chuyển lời của tao đến mày rồi, mày tự lo lấy thân mình đi."
"Mày có ý gì?" Sắc mặt Triệu Húc thay đổi, hắn ta nhìn thấy trong mắt Tần Thiên một tia khí tức nguy hiểm.
Tần Thiên không thèm nhiều lời nữa liền bấm tắt video call.
Các đại lý vô cùng sợ hãi.
Bây giờ Triệu Húc đích thân gọi điện tới, bọn họ càng không dám trái lời.
Họ đều ước mình có thể huỷ hợp đồng với tập đoàn Tô Ngọc càng sớm càng tốt để tránh dẫn đến cơn thịnh nộ của Triệu Húc.
Tần Thiên lạnh lùng liếc nhìn những đại lý này, nói: "Các người muốn huỷ hợp đồng, tôi đều đồng ý."
"Anh nói gì?"
“Không còn kênh bán hàng thì chúng ta phải làm sao?” Tô Tô và Liễu Thanh lập tức trở nên lo lắng.
Tần Thiên nắm tay Tô Tô, nói: "Yên tâm đi, anh có cách."
Hắn nói với Liễu Thanh: "Liễu tổng, nhờ cô đối chiếu kiểm tra chi tiết với bọn họ, theo những gì họ nói, giải quyết tiền và hàng rõ ràng."
"Sau khi làm xong xong thì đến văn phòng, tôi có chuyện muốn tuyên bố."
Nói xong, hắn nắm tay Tô Tô rời đi trước.
Tô Tô có chút bối rối.
Khó khăn lắm mới có thể mở ra cục diện như hôm nay, thế mà bây giờ bỗng nhiên trở lại thời trước giải phóng rồi.
Nếu không có những đại lý này, rất nhiều sản phẩm của họ sẽ bị hư hỏng trong kho.
Một lúc sau, Liễu Thanh tới.
Cô ta trịnh trọng nói: “Chúng ta nên tranh thủ một chút. Theo đúng hợp đồng thì những đại lý này đã vi phạm hợp đồng.”
"Ngay cả khi họ nhất quyết phá vỡ hợp đồng, chúng ta cũng nên để họ bồi thường."
"Chúng ta không nên thả họ đi dễ dàng như vậy. Anh Tần, rốt cuộc anh có kế hoạch gì?"
Tần Thiên trầm giọng nói: "Sau khi trải qua sóng gió này, các người vẫn chưa hiểu sao?"
“Kênh bán hàng là mắt xích quan trọng, liên quan đến sự sống còn của một doanh nghiệp”.
"Nhưng từ trước đến nay chúng ta luôn đặt mạch máu này vào tay người khác."
"Lần này, cho dù cuối cùng cũng lắng xuống nhưng sau này thì sao?"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!