Đám vệ sĩ nhà họ An chung quanh kịp phản ứng, vội vàng xông lên bao vây lấy Triệu Thiên Cơ, Lý Chí Kiên và Khổng Long.
Tất cả e dè như đối đầu với kẻ địch.
Lý Chí Kiên rút kiếm, Khổng Long siết nắm tay, chúng nhìn chằm chằm những vệ sĩ này, sát khí bùng nổ.
Triệu Thiên Cơ không sợ chút nào.
"Chí Kiên, Khổng Long, các người lui ra. Không nhận được lệnh của tôi thì không được tổn thương một cọng tóc của người gáy nhà họ An." Ông ta đắc ý nhìn An Quốc, giang tay ra và nói: "Cụ ông, muốn lấy đầu của tôi thì cứ việc ra tay."
"Triệu Thiên Cơ này mà nhíu mày một cái thì không phải hảo hán."
Sắc mặt An Quốc cũng có chút khó coi.
Ông ta biết Triệu Thiên Cơ đang ra oai phủ đầu với mình, cũng biết lúc này mình không có khả năng ra tay với Triệu Thiên Cơ.
Bởi vì Triệu Thiên Cơ đang mang danh nghĩa là khách.
"Các người đều lui ra!" Ông ta lạnh lùng lên tiếng.
Đám vệ sĩ rút đi như thủy triều.
Truy Phong hừ lạnh một tiếng mà nói: "Triệu Tam gia, tôi thấy ông đến hóa giải hiểu lầm là giả, khiêu khích nhà họ An là thật. Nếu như vậy thì đừng nói nhà họ An lấy nhiều người hà hiếp ông. Bảo hai Thái Bảo của ông cùng tiến lên, một mình Truy Phong này tiếp. Ý ông thế nào?"
Lý Chí Kiên lập tức lạnh lùng nói: "Truy Phong đao, Truy Phong, nghe danh đã lâu!"
"Không cần anh Khổng Long, chỉ cần Lý Chí Kiên này lĩnh giáo anh!"
Hắn khẽ quát một tiếng rồi cánh tay bỗng lắc một cái.
Thanh kiếm dài ba thước vang lên ong ong, kiếm khí tràn ra bốn phía.
Khổng Long gầm nhẹ từng tiếng, trong cơ thể như lắc động cơ, chuẩn bị bùng nổ vào bất cứ lúc nào.
Triệu Thiên Cơ xua tay, Truy Phong trước mặt ông ta có vẻ rất bình tĩnh cứ như không có lực sát thương gì.
Nhưng ông ta nhìn thấy một sự tự tin từ vượt mức bình thường trong mắt Truy Phong.
Đó là sự tự tin khi nắm giữ cục diện trong lòng bàn tay.
Ánh mắt ông ta rơi lên bàn tay cầm đao của Truy Phong.
Cho dù ông ta là người ngoài nghề cũng có ảo giác rằng tay Truy Phong như mọc ra từ thanh đao.
Hoặc có thể nói trường đao ba thước ba chính là phần kéo dài ra từ tay anh ta.
Vì thế ông ta biết ngay Truy Phong khó đối phó.
Mặc dù ông ta cũng rất tự tin vào thực lực của Lý Chí Kiên và Khổng Long, nhưng hôm nay ông ta đến không phải để đánh nhau, mà là hẹn tiệc.
Hẹn tiệc và cũng là hẹn đánh nhau.
Nghĩ tới đây, Triệu Thiên Cơ cười ha ha.
"An lão, anh bạn Truy Phong, các người quá khẩn trương rồi. Hai thủ hạ của tôi chỉ là bộc lộ chút tài năng để điều tiết bầu không khí mà thôi."
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!