"Có câu nói là ra trận phải nhờ binh của cha con, đánh trận phải nhờ anh em ruột thịt. Ngày mai tuy rằng cuộc chiến ở Vọng Giang Lâu rất quan trọng, nhưng cũng không thể xem nhẹ đại bản doanh phía sau. Chúng ta phải phòng ngừa con cáo già An Quốc thừa lúc vắng mà xông vào."
Triệu Phong giật mình, vội vàng nói: "Cha, có gì cần dùng đến con thì con nhất định chết cũng không chối từ!"
Triệu Húc cười nói: "Em Phong, chúng ta là người một nhà, không cần khách sáo như thế. Anh đã nói cho cha biết mong muốn ở lại giữ đại bản doanh của em, cha cũng đồng ý."
"Thật sao?" Trong mắt Triệu Phong hiện ra một tia sáng.
Anh ta sợ hãi nói: "Con tự biết không thích hợp xuất đầu lộ diện, nhưng lại muốn san sẽ áp lực với cha và anh vào thời khắc mấu chốt này. Đại bản doanh rất quan trọng nên không thể không có người của chúng ta, cho nên con mới cả gan xin như vậy."
"Nếu như cha cảm thấy con không nhận nổi trọng trách thì có thể tìm người trung thành khác tới làm chuyện này."
Triệu Thiên Nhạc vui mừng nói: "Người khác trung thành đến mấy có thể so được với con cha sao? Tiểu Phong, con có thể suy nghĩ thay cha như vậy, cha thật sự rất vui mừng."
Trận quyết chiến trực diện ngày mai vô cùng quan trọng, người trong gia tộc đều không muốn bỏ qua cơ hội có thể xuất đầu lộ diện, kiến công lập nghiệp này.
Mà Triệu Phong là con riêng nên không thích hợp xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Triệu Thiên Nhạc cảm thấy để anh ta lại canh chừng đại bản doanh thật là một lựa chọn không thể tốt hơn.
"Cha để lại ba vị Thái Bảo cho con. Lúc mọi người không có ở đây thì ba vị Thái Bảo này và ba trăm hộ vệ dưới trướng của họ đều do con lãnh đạo."
"Tiểu Phong, nếu trong gia tộc hoặc công ty có người không an phận thì con có thể để Thái Bảo ra tay, bắt lại cho cha trước. Chờ cha trở lại rồi sẽ xử lý."
"Đa tạ cha! Con nhất định không phụ kỳ vọng!" Triệu Phong kích động vội vàng đứng dậy quỳ xuống dập đầu Triệu Thiên Nhạc.
Triệu Thiên Nhạc cười ha ha: "Cha có Húc Nhi và Phong Nhi thì như có thêm hai cánh tay đắc lực. Lo gì chuyện lớn không thành công!"
Sau đó ông ta lại gọi ba vị Thái Bảo sẽ ở lại đến.
Họ theo thứ tự là Đại Thái Bảo - Thi Duyên Trung, Tam Thái Bảo - Lỗ Tín và Cửu Thái Bảo - Nghiêm Khoan.
Ba người đều là cao thủ tuyệt đối.
Triệu Thiên Nhạc cảm thấy để Triệu Phong dẫn dắt họ trấn giữ đại bản doanh thì có thể kê cao gối ngủ ngon.
Nhất là Đại Thái Bảo Thi Duyên Trung là người đi theo Triệu Thiên Nhạc sớm nhất, trong âm thầm hai người y như anh em ruột.
Triệu Thiên Nhạc đã từng nói khi say rượu, trong thiên hạ dù con trai ruột của ông ta trở mặt thì Thi Duyên Trung cũng sẽ không phản bội ông ta.
Thi Duyên Trung không chỉ có võ nghệ có một không hai trong mười ba Thái Bảo mà cách làm người cũng rất trầm ổn, tâm tư kín đáo.
Để ông ta trợ giúp Triệu Phong trấn áp đại bản doanh thì tuyệt đối sẽ không có sơ hở gì.
Kỳ thật Triệu Thiên Nhạc chỉ muốn mượn cơ hội này để Triệu Phong rèn luyện, chỉ cần Triệu Phong hoàn thành nhiệm vụ này thì sau khi trở về ông ta sẽ bắt đầu dùng đến anh ta.
Đến lúc đó Triệu Thiên Nhạc sẽ có thêm một tâm phúc cốt nhục trong gia tộc Triệu thị.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!