"Nơi này là bãi tha ma! Triệu Phong, thằng chó chết mày dẫn tao tới đây làm gì!" Triệu Thiên Nhạc hoảng sợ nói.
Triệu Phong cười lạnh một tiếng rồi bước qua bên cạnh, để lộ ra một mộ bia sau lưng.
"Triệu Thiên Nhạc, vị cao nhân kia đang ngủ ở chỗ này. Là bà ấy bảo tôi nghĩ ra những kế sách kia. Ông tới xem thử bà ấy là ai đi."
Triệu Thiên Nhạc vô thức nhìn lướt qua mộ bia, khi thấy hàng chữ trên đó thì lập tức biến sắc.
Vương Bình chi mộ.
Là Vương Bình!
Cái tên này như sấm sét bổ thẳng vào đầu ông ta.
Bổ ra một đoạn ký ức bị ông ta cố gắng giấu đi, lựa chọn lãng quên!
Khi đó ông ta vừa kết hôn, vợ lại có bầu, chuyện kế thừa đại nghiệp của gia tộc đã là ván đóng thuyền, đang lúc cực kỳ đắc ý.
Trong một lần say rượu đi đến công ty, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà ông ta lại coi trọng một nữ nhân viên mới nhập chức.
Ông ta cũng không phải dạng người ham tài háo sắc, nhưng lần đó lại không kiềm nén được.
Ở văn phòng, ông ta xâm phạm nữ nhân viên kia.
Về sau nếm được trái ngọt nên ông ta cũng lén lút một thời gian.
Vương Bình cũng không phải dạng đẹp xuất sắc gì, nhưng lại rất thiện lương, hơn nữa khéo hiểu lòng người.
Ông ta cảm thấy mình tìm được cảm giác tôn trọng trước nay chưa từng có được từ Vương Bình.
Thậm chí còn sinh ra ý muốn lấy Vương Bình làm bà hai.
Sau này chuyện này bị vợ cả cũng chính là mẹ của Triệu Húc biết được.
Mẹ của Triệu Húc cũng xuất thân từ gia tộc quyền thế, bà ta dẫn người xông vào văn phòng rồi đánh Vương Bình một trận, đồng thời uy hiếp Triệu Thiên Nhạc phải giết Vương Bình, không thì bà ta sẽ ly hôn.
Triệu Thiên Nhạc không đắc tội Vương Bình nổi, nói chính xác hơn là không đắc tội thế lực nhà mẹ đẻ Vương Bình nổi, bởi vì như vậy sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến chuyện ông ta kế thừa vị trí gia chủ.
Thế là mặc dù ông ta không giết Vương Bình, nhưng cũng đuổi bà đi.
Vương Bình thành một người đàn bà thấp hèn người người đuổi đánh, cùng đường nên bà phải sống bằng cách nhặt ve chai.
Quan trọng hơn là khi đó bà đã mang thai. Đó chính là Triệu Phong.
Khi còn bé Triệu Phong và mẹ sống nương tựa lẫn nhau, thường xuyên giành ăn với chó hoang.
Nhưng lúc đó anh ta không thấy khổ. Chỉ cần được ở bên mẹ thì ở hang chó cũng rất ấm áp.
Mãi đến sau này vợ của Triệu Thiên Nhạc ốm chết thì ông ta tìm đến Vương Bình rồi đón mẹ con họ vào Triệu gia.
Từ kẻ lưu lạc ven đường lắc mình trở thành công tử cơm ngon áo đẹp, Triệu Phong cứ nghĩ rằng mộng đẹp đã thành sự thật.
Ai biết ác mộng chỉ vừa mới bắt đầu.
Lúc đó chút tình cảm của Triệu Thiên Nhạc đối với Vương Bình đã sớm biến mất.
Nhận họ về chỉ do không muốn bị người ta gièm pha.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!