"Đã nói xong hai việc này rồi. Hiện tại ai tán thành, ai phản đối?"
"Tán thành xin giơ tay. Phản đối xin đứng lên."
Quả thật là thiên lôi giáng xuống!
Những người Triệu gia sống an nhàn sung sướng đều bị kinh ngạc đến ngây người.
"Khốn nạn!"
"Nói năng bậy bạ!"
"Triệu Phong, thằng con riêng như mày dám cả gan tung tin đồn ở đây, hiện tại tao lập tức đi tìm gia chủ để bắt mày lại phạt nặng!" Triệu Tu tức giận vỗ bàn đứng dậy, hầm hầm đi ra ngoài.
Mấy tộc nhân khác cũng đứng lên.
Họ không ủng hộ Triệu Phong làm gia chủ và cưới Lưu Thanh Dao.
Quả thực là trò đùa quốc tế!
Đối mặt với sự phản kháng của các tộc nhân, Triệu Phong không chút hoảng hốt mà chỉ nhàn nhã hút thuốc.
Triệu Tu đi đến cổng thì bị Lỗ Tín và thủ vệ ngăn cản.
"Cút đi! Các người chỉ là con chó do Triệu gia chúng tôi nuôi mà dám cản đường chủ nhân sao?" Ông ta giận dữ mắng mỏ.
Lỗ Tín nhìn lướt qua Triệu Phong.
Triệu Phong chỉ nói một câu: "Thuận tôi thì sống, nghịch tôi thì chết."
Trong mắt Lỗ Tín hiện lên một tia sát khí, giơ tay chém xuống trực tiếp hất Triệu Tu ngã xuống đất.
Cùng lúc đó, sát thủ bên cạnh im ắng xông lên, trực tiếp cắt cổ những tộc nhân đứng lên chuẩn bị rời đi.
Tiếng kêu thảm thiết đau đớn, bén nhọn mà ngắn ngủi vang lên.
Khi máu tươi bắn lên tường thì những tộc nhân còn lại mới hiểu ra.
Triệu Phong đã nắm giữ đại cục.
Người theo anh ta thì sống, nghịch anh ta thì chết, không phải đang nói đùa.
Do quá hoảng sợ nên tất cả bọn họ đều lộ ra sắc mặt trắng bệch, ngồi trên ghế run lẩy bẩy.
Triệu Phong cười một tiếng mà đắc ý nói: "Tôi hỏi lần nữa, ngày mai tôi sẽ lấy thân phận người thừa kế gia chủ để cưới Lưu Thanh Dao. Đồng thời sau khi kết hôn sẽ chính thức kế nhiệm vị trí gia chủ. Ai tán thành, ai phản đối?"
Lần này các tộc nhân sợ chết đều run rẩy giơ tay lên.
Triệu Phong cười ha ha.
"Rất tốt! Các người đều rất tốt! Không hổ là người Triệu gia có huyết thống cao quý, các người thật sự quá thức thời."
"Nhưng chỉ được các người đồng ý còn chưa đủ danh chính ngôn thuận. Nghe nói Triệu Thiên Bằng đã trở về. Hiện tại tôi muốn các người cùng tôi đi gặp ông ta."
"Mặc dù người bác cả này không có cảm giác tồn tại gì ở gia tộc, nhưng dù sao cũng là bác cả, là đại gia dòng chính còn sót lại của Triệu gia."
"Chờ lát nữa gặp ông ta thì các người biết nên nói thế nào rồi chứ?"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!